“Vui lắm, rất vui. Nhà bọn em chỉ có ba người, nên lúc nào em cũng chơi với em trai và em gái hàng xóm, ăn bữa cơm tất niên ở nhà, xem tiết mục đêm giao thừa quả thực rất đẹp.”
Giai Kỳ lại hỏi: “Các người không có sao?”
"Không có, năm trước Quân Đàm trở về từ bộ đội, cách hai ngày thì trở về, Nhi Nguyệt ăn cơm xong thì trở về phòng ngủ, tôi trực tiếp đến phòng sách, ba cũng thường xuyên không về nhà.”
Giai Kỳ: “Thật nhàm chán.”
Bạch Tuấn Thành nói lại: “Rất nhàm chán, quen rồi.”
Một tiếng đã quen khiến Giai Kỳ không hiểu sao lại đau lòng thay cho Bạch Tuấn Thành, đồng thời lại thầm hạ quyết tâm.
Giai Kỳ với Bạch Tuấn Thành ở công ty một buổi chiều, sắp tan làm Giai Kỳ duỗi thắt lưng:
“Ông xã, đừng làm việc nữa. Về nhà thôi.”
“Tôi xử lý xong những thứ này rồi về.”
Quả thật Bạch Tuấn Thành còn rất nhiều công việc, nhưng hết lần này tới lần khác Giai Kỳ có việc cầu xin, miệng ngọt ngào “Ông xã, chồng” gọi rất thuận miệng, mà anh lại là người nghe Giai Kỳ gọi là “chồng” nên lập tức đồng ý.
Giai Kỳ nghe được đáp án đúng ý thì vui vẻ:
“Được rồi, anh nhanh chút. Em sẽ đi gọi ba.”
Bạch Tuấn Thành gật đầu.
Văn phòng chủ tịch.
Giai Kỳ lại đến: “Ba, đến lúc tan làm rồi, về nhà thôi.”
Ông Bạch nói: “Được, Giai Kỳ, con hãy đưa tài liệu này cho Tuấn Thành. Ba sẽ xuống tìm hai đứa sau.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thieu-co-mot-co-vo-tai-phiet/2713069/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.