Bạch Thiên ngồi ở trên giường, cách bức bình phong nghe tiếng nước ào ào bên kia, luôn cảm thấy là lạ. Tuy từ nhỏ cậu đã được dạy dỗ như một thiếu gia, nhưng Tiểu Tam thường hay nhắc nhở cậu, công tử và thiếu gia cùng ở một phòng sẽ xảy ra chuyện rất đáng sợ......
Vân Dật tắm xong liền khoát áo lên, quần áo mở hờ mơ hồ lộ ra cơ ngực rắn chắc, cường tráng, tóc đen ướt dường như còn đang nhiễu xuống từng giọt nước. Có điều không biết hắn dùng cách gì, chỉ chốc lát sau đã khô rồi.
Hắn đi thẳng tới bên giường, ngồi xuống, nhìn người đã đứng dậy dường như sắp đứng ở cạnh cửa, nhíu mày.
Bạch Thiên nắm thật chặt cổ áo, cười khan nói: “Ha ha, vậy ngươi ngủ trước đi, ta ngồi thêm một lúc nữa đã.”
Vân Dật ôm hai tay trước ngực nhìn cậu vài lần, cong môi miễn cưỡng nói: “Ngươi sợ cái gì? Tên nhóc lông còn chưa mọc đủ như ngươi ta cũng không hứng thú, đi tắm đi.”
“Ngươi mới......” Chưa mọc đủ lông!...... Bạch Thiên thầm phản bác, lúc này có chút tức giận, nghĩ mãi cũng không biết giận cái gì. Lát sau mới từ từ đi ra sau tấm bình phong, vừa tức trong lòng vừa tắm, tắm xong cậu khoát áo của mình bước ra.
Vân Dật giương mắt nhìn sang có hơi sững sờ, mái tóc đen được Bạch Thiên buộc lên lúc sáng rải rác buông xuống, càng bật lên khuôn mặt nhỏ trắng nõn tinh xảo, tú khí giữa lông mày còn dính vài giọt nước, lúc này đứng ở nơi đó, mang theo một cỗ hương vị ngượng ngùng ngon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thien/81891/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.