Cách hồ Thiên Ba vài trăm dặm về phía tây, trên một ngọn đồi, một lão giả áo xanh tóc trắng thở dài:
Hừ, xem ra họ cũng thất bại rồi!
Lời vừa dứt, từ bóng tối dưới chân đồi đột nhiên vang lên một giọng nói âm nhu:
Vị kia thanh tâm quả dục, không thích tiếp xúc với người ngoài. Thất bại chẳng phải là chuyện bình thường sao? Nếu dễ dàng thành công như vậy, thì những toan tính của chúng ta mấy chục năm nay chẳng hóa thành trò cười?
Ngươi nói nhẹ nhàng thôi. Nếu không thể dẫn vị kia xuất sơn, chúng ta làm sao giao nạp với đạo tử đại nhân?
Bạch phát lão giả nhíu mày, không nhịn được chê cười.
Đại nhân anh minh thần vũ, há trách tội chúng ta. Lúc đầu, phái chúng ta đến giám sát vị kia, chỉ là một nước cờ lạnh. Ngươi sống một đời lớn, lại không thấu hiểu điểm này. Chà chà, não là thứ tốt, ngươi phải dùng nó đấy!
Tỵ Xà, ngươi dám chế nhạo lão tử, tìm chết!
Bạch phát lão giả nổi trận lôi đình, toàn thân lập tức bộc phát đại phiến hồng quang, một đầu Bạch Hổ hồng mắt đột nhiên xuất hiện, như tia chớp lao vào vùng bóng tối đó. Gầm gừ! Chốc lát sau, một đầu Huyền Giao đen lớn vô cùng từ trong bóng tối trồi lên, cùng Bạch Hổ pháp tướng kịch chiến, trong nháy mắt vài chục dặm xung quanh tan hoang, ngọn đồi nhanh chóng sụp đổ hơn nửa. Bỗng nhiên, một trung niên gầy gò mặt mày âm trầm, tóc dài xõa tung từ đống đá vụn nhảy ra, tức giận mắng:
Dâm Hổ, ngừng tay mau!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-the-phi-thang/4664510/chuong-864.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.