Xuân đi thu lại, bốn mùa luân chuyển, ba mươi năm chỉ như thoáng chốc. Vào một ngày nọ, lúc sáng sớm, sương mỏng vừa sinh, hồ Hóa Long khói sóng mênh mông, hàn ý dần tan. Làn sương bên bờ hồ xao động, hai bóng người cao thấp từ từ bước ra từ trong sương, cuối cùng đến bên hồ Hóa Long. Nhìn mặt hồ trong vắt thăm thẳm, Triệu Tú Tâm môi đỏ răng trắng lén kéo kéo tay áo anh trai, run giọng nói:
Đại ca, chúng ta... chúng ta về thôi. Lão tổ gia không cho chúng ta đến gần nơi này.
Triệu Thanh Văn đang bận gắn mồi vào lưỡi câu, một lúc không thấy biểu cảm của em gái, đầy vẻ không quan tâm nói:
Tam muội đừng sợ. Em không nói, anh không nói, lão tổ gia sao biết được chúng ta lén đến hồ Hóa Long. Anh nói cho em biết, linh ngư trong hồ này con nào cũng linh khí dồi dào béo ngậy mọng nước. Ăn vài cân thịt linh ngư, đủ để tiết kiệm mười ngày khổ tu. Chúng ta câu thêm vài con linh ngư, đợi đổi được linh thạch. Đại ca sẽ mua cho em một viên Trụ Nhan Đan. Nhưng em tuyệt đối đừng nói với lão tổ gia, chúng ta đã đến đây.
Triệu Tú Tâm nghe thấy ba chữ Trụ Nhan Đan, lập tức như gà mổ thóc liên tục gật đầu, không nhắc đến chuyện về nữa, ngược lại vô cùng nghiêm túc nhìn đại ca quăng cần giật dây, ngồi câu cá. Triệu Thanh Văn ngồi trên tảng đá lớn bên hồ, hai tay nắm chặt cần câu bằng ngọc lục, chăm chú nhìn mặt hồ, yên lặng chờ đợi linh ngư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-the-phi-thang/4664507/chuong-861.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.