Chương thứ mười ba
‘Mẫu phi, mẫu phi!’
Chưa vào đến cửa Thiển Quân liền lên tiếng tố cáo khiến Lạc Ngọc đi sau bất đắt dĩ cười. Hắn thật quá đơn thuần, ngẫm lại nhóm hoàng tử bọn hắn chẳng ai giống Thiển Quân ngây thơ thuần khiết, bọn họ chính là bị quy tắc trói buộc.
‘Quân nhi, không được hồn nháo!’
Nhã phi nghe thấy liền quát lớn, lập tức hướng hắn xin lỗi.
‘Quân nhi trời sinh tính nghịch ngợm, khiến vương gia chê cười.’
Lạc Ngọc vừa vào cửa liền thấy tam hòang thúc của Huyền Hoài Cẩn, hướng trưởng bối thi lễ, liền an ủi Thiển Quan đang nháo loạn. Nếu không có ngoại nhân ở đây, nhã phi tuyệt đối không nghiêm khắc với Thiển Quân như thế, dù sao hắn cũng là do nàng sinh ra a.
Thân là một quý phi nàng phải vì hoàng đế dưỡng người kế thừa nhưng mặt khác nàng cũng là một người mẹ, nàng tình nguyện hy sinh tất cả để đứa nhỏ bình an lớn lên.
Huống chi Thiển Quân tính cách ngây thơ, không thể thích ứng cuộc sống nơi hậu cung này. Chính thế nàng với Lạc Ngọc hết sức bảo hộ đứa nhỏ này, cco gắng cách ly hắn với cuộc tranh chấp trong cung đình.
‘Tam hoàng thúc không biết thúc đến đây có chuyện gì?’
Lạc Ngọc tò mò hỏi ý đồ của hoàng thúc hắn. Cho dù thân là vương gia Huyền Hoài Cẩn cũng không được tùy tiện ra vào hậu cung. Khẳng định là có chuyện hệ trọng cần thương lượng.
‘Là vì Quân nhi.’ Nhã phi liền trả lời, nhìn về phía Thiển Quân với ánh mắt từ ái vị tha.
‘Quân nhi?’
‘Mẫu phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thao-chiet/92320/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.