Chương thứ chín
Lạc Ngọc biết nói.
Hắn sinh ra được chín tháng, đột nhiên mở miệng hô câu’Mẫu phi’, làm cho nhạc phi vui sướng không thôi.
Đồng thời điều này cũng làm cho nhu phi càng thêm ‘chú ý’ Trạch Dục nhà mình. Có thể nói việc hắn biết nói, trực tiếp làm nên trận địa chấn, gián tiếp đưa Trạch Dục vào cảnh ngộ bi thảm.
Nhưng Lạc Ngọc vẫn không vừa ý, hắn có thể nói là đương nhiên nhưng sao cơ thể không dài ra. Lạc Ngọc vui sương khi người gặp họa, nhìn Trach Dục bị bắt uy mặt không còn giọt máu, hắn đắc ý cầm vài món điểm tâm lên, cố ý trước mặt Trạch Dục ăn ngon làng, cố ý chọc tức đối phương.
Có thể nói đây chính là điểm tốt!
‘Lạc nhi thông minh hơn người, lớn lên ắt bất phàm.’
Nhu phi ôm Lạc Ngọc ca ngợi, lập tức lại bắt đầu lo lắng cho Trạc Dục.
‘Sinh cùng ngày nhưng Trạch nhi chỉ có thể phát ra vài tiếng vô nghĩa, chắc không phải vì sinh non khiến cho Trạch nhi kém phát triển đi?’
‘Dục nhi nhìn qua thực khỏe mạnh, bà vú cùng thái y nói không có việc gì, không nên quá lo lắng.’
Nhã phi an ủi nhu phi, lần đầu tiên sinh con nên các nàng nào biết quá trình sinh trưởng của đứa nhỏ như thế nào. Bọn họ hỏi thái y cùng bà vú, bọn họ nói Dục nhi cùng lạc nhi bình thường mà.
Nhất là Lạc nhi, so với người khác thông minh hơn hẳn.
Điều này làm cho nhã phi vừa vui mừng vừa lo lắng, có thể lấy làm kiêu ngạo. ở trong hoàng cung này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thao-chiet/92316/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.