Chương 30
Sau một hồi lâu, Minh Nghi cuối cùng dừng châm.
“Đã xong?”
Lạc Ngọc tự nhiên hỏi.
“Ân”
Minh Nghi đứng dậy, khẩu khí có chút mệt mỏi.
“Cảm tạ”
Lạc Ngọc xoay người ngồi dậy, toàn bộ quần áo trên người vốn dĩ mở rộng, theo động tác của hắn hoàn toàn rơi xuống, toàn bộ nửa thân trên hiển lộ ra trước mắt Cách Uyên.
Vừa rồi đầu nhũ chỉ là mơ hồ mà lộ ra, hiện tại thì hoàn toàn bại lộ ra không khí, một màu hồng nhạt diễm lệ hiện lên, nổi bật giữa làn da tuyết trắng, tựa như đóa hồng mai rơi trên làn tuyết, thực mê người.
Cách Uyên hiện tại phát hiện định lực của y lại kém nhưn thế, Lạc Ngọc chẳng qua chỉ bán thân bại lộ cũng khiến y không thể khống chế chính mình.
“Uyên, có chuyện?”
Lạc Ngọc cũng không kéo quần áo lên, tùy ý nó phân tán, nhẹ nhàng lấy tay vén lên mái tóc đen tuyền.
Mái tóc đen tuy rằng phủ xuống nhưng làn da bạch ngọc của Lạc Ngọc nhưng lại khiến đóa hồng nhị ẩn ẩn hiện hiện, khiến tâm Cách Uyên một mảnh xáo trộn.
Thân thể tuyệt đẹp, nếu đặt dưới thân y, thật là một phen phong tình a ……
Ý nghĩ đột nhiên nảy lên trong đầu Cách Uyên, nhưng lập tức đã bị đè nén xuống.
Hắn như thế nào lại có tà niệm đối với Lạc Ngọc!
Cách Uyên hung hăng mắng chính mình, nhưng đãu thế cũng chẳng thể không chế hình ảnh Lạc Ngọc khi nãy hiện lên trong đầu.
Cảm giác tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thao-chiet/1939766/quyen-2-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.