Chương bốn mươi chín
Đợi dược tính túy tiếu qua đi thì cũng quá nửa đêm, Vũ Huỳnh đã sớm lâm vào trầm ngủ mồ hôi trên trán khiến tóc hắn hỗn độn tán chung quanh , dính sát trên mặt tăng thêm vài phần tư sắc, Thương Duệ cũng tiêu hao quá nhiều thể lực cũng trầm ngủ nhưng cánh tay vẫn gắt gao ôm lấy eo Lạc Ngọc.
Lạc Ngọc cũng thực mệt mỏi đánh ngáp một cái muốn ngủ một giấc(sau khi thưởng thứ mĩ vị) nhưng mấy vị đạo chích bên ngoài kia không cho hắn cơ hội.
Có lẽ bọn chúng chờ quá lâu bên ngoài nên đã muốn rời đi.
Tuy rằng Lạc Ngọc không đồng tình phương thức dùng xuân dược này, nhưng hắn cũng không thể phủ nhận người này cũng coi như giúp hắn đi.
Hơn nữa đối phương võ công cũng không phải tầm thường, chung quanh khách ***, đặc biệt là phòng bọn họ thủ vệ toàn là cao thủ, muốn không kinh động đến bất kì kẻ nào còn có thể đối với bọn họ hạ dược, người này võ công có thể tuyệt đỉnh thiên hạ .
Bóng người lướt đi rất nhanh bên ngoài, Lạc Ngọc chợt nhớ ra bên trái là phòng hoàng thúc, liền đứng dậy với tay chụp lấy y bào khoác vội lên người, lao ra ngoài liền đuổi theo.
Cửa được mở ra, một bóng đen che mặt nhanh chóng rời đi trong tay ôm một vật.
Hoàng thúc bị điểm huyệt ngủ a.
Không kịp suy nghĩ nhiều, Lạc Ngọc đuổi theo, hắn bị trúng độc tuy rằng đã giải trừ hơn phân nữa nhưng chung quy vẫn là tổn thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thao-chiet/1939704/quyen-1-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.