39
‘Hoàng thúc tham gia kì nguyện chương bao nhiêu lần ?’
Tuy rằng trên xe nhiều ngày lại trúng độc khiến cho thân thể suy yếu, nhưng cũng may cách đích đến hai ngày Lạc Ngọc khôi phục không ít, bắt đầu cùng Huyền Hoài Cẩn tán gẫu.
‘Ân, ba lần…’ Nhớ lại những ngày trước đay Huyền Hoài Cẩn bất giác cười, ‘Khi ta còn thiếu niên liền lấy thân phận quốc sư tham sự…’
Nhìn đến Huyền Hoài Cẩn đắm chìm trong hồi ức, Lạc Ngọc không có đánh gãy mà còn thưởng thức vẻ mặt y lúc này. Diện mạo ôn hòa, vẻ mặt quyến luyến thật sự làm cho người ta tâm động, loại ôn hòa cho người khác hạnh phúc, lại toát lên vẻ tà mị thật khiến người ta khó nhịn.
Hắn trúng độc làm cho Huyền Hoài Cẩn lo lắng không thôi, mấy ngày tiếp xúc Huyền Hoài Cẩn chưa từng thể hiện tia xấu hổ cùng quẫn bách, mấy ngày ấy trôi qua thực nhàm chán. Đối với người bình thường dĩ nhiên tốt lắn, song phương đều thoải mái, tự tại nhưng Lạc Ngọc vốn khác người a. Hoàng thúc bộ dáng ngượng ngùng như vậy rất thú vị ,hắn sẽ không dễ dàng buông tha.
Mấy ngày này cũng coi như có tiến triển đi.
‘Hoàng thúc…’ Lạc Ngọc kêu nhỏ, bày ra khuôn mặt nhu nhược đau đớn.
‘Xảy ra chuyện gì? Độc phát tác sao?’
Huyền Hoài Cẩn vội vàng ôm Lạc Ngọc vào trong xe ngựa, toàn thân Lạc Ngọc phát nhiệt khiến y vô cùng khẩn trương. Tuy rằng xe ngựa xa hoa nhưng chung quy không khỏi xốc nảy, Huyền Hoài Cẩn một tay đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thao-chiet/1939683/quyen-1-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.