Trẫm muốn Hàn quý phi phải chết.
Đây là điều kiện để hắn phong ta làm Uyển phi.
Gọi là ân điển, nhưng nói đúng ra là mệnh lệnh, ta không thể chống lại. Nếu Hàn quý phi không chết, vậy thì người chết chính là ta.
"Nếu nô tỳ không làm được thì sao?"
Hắn nâng cằm ta, châm biếm: "Còn có chuyện gì ngươi không làm được sao?"
Giết chết một người rất đơn giản, nhưng muốn tay không dính máu thì khác. Cho dù ta diệt trừ Hàn quý phi bằng cách nào đi nữa, tội danh đều sẽ do ta hứng chịu. Nếu như bị điều tra ra, ta sẽ phải gánh tội một mình. Nếu như không điều tra ra, hắn không chỉ loại bớt được một một kẻ đầu xỏ chốn hậu cung mà còn khiến Hàn gia bị ảnh hưởng không ít.
Hắn muốn mượn tay người khác. Nhưng, sao hắn biết ta sẽ không mượn tay hắn để loại bỏ kẻ ngáng đường - Hàn quý phi kia chứ?
Triệu Dần Chi đến tìm ta. Y nói với ta, nếu như ta không muốn làm, hắn có thể đưa ta xuất cung trong im hơi lặng tiếng. Từ nay về sau sẽ mai danh ẩn tích, rời xa hoàng cung.
"Sao Triệu công công lại đối xử với ta tốt như vậy?"
Hắn nói: "Ngươi từng cứu ta, ta chỉ đang trả lại ân tình."
"Nhưng sẽ phạm tội chết, Triệu công công không sợ sao?"
"Đây không phải vấn đề ngươi nên lo lắng."
Nhưng đã đằng đẵng mười năm ta giấu giếm thân phận, vượt qua trăm cay nghìn đắng để sống sót, chính là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thanh/2556471/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.