Tỉnh lại, Cơ Thạch bỗng vùng dậy khi phát hiện tấm thân chàng không hiểu sao cứ trần trùng trục.
Cử động đột ngột của chàng đã đưa đến một tiếng kêu thảng thốt của một nữ nhân.
- Ôi chao! Hự! Sao ngươi... oẹ?
Quay người lại phía sau, Cơ Thạch hốt hoảng nhìn nữ nhân điên loạn đangôm ngực thổ huyết và dù đang ngồi xếp bằng vẫn cứ lảo đảo ngả nghiêng :
- Tiền bối! Hóa ra tiền bối đang vận công điều thương cho vãn bối. Vãn bối không biết vô tình gây họa cho tiền bối.
Nữ nhân điên loạn tuy vẫn không ngừng run rẩy nhưng âm thanh giọng núi hầu như đã hết điên loạn :
- Ngươi bảo ta đang trị thương cho ngươi? Ngươi là ai? Tại sao ta phải trị thương cho ngươi?
Phát hiện y phục được vất cạnh đó, Cơ Thạch vội mặc vào :
- Vãn bối đang bị nội thương nghiêm trọng, bất ngờ tiền bối xuất hiện! Và...
Cơ Thạch kể lại những gì đã xảy ra ở bìa rừng, lúc nữ nhân điên loạn đã lầm lẫn gọi chàng là con.
Sau đó Cơ Thạch tiếp :
- Với tư thế hiện giờ của tiền bối, quả nhiên tiền bối đang giúp vãn bối điều thương. Không ngờ vãn bối lại gậy nên đại họa?
Như không chú tâm lắm đến đại họa Cơ Thạch vừa nói, nữ nhân nọ tỏ ra ngơ ngác :
- Ta gọi ngươi là con, là hài nhi bé bỏng, thật thế ư? Tại sao ta phải gọi như vậy?
Mơ hồ hiểu rằng nhờ việc kinh động vừa rồi dã giúp nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-thach-thien-thu/2940709/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.