Ta từ mẫu thân đại nhân biết được tin Lục Bách Đông giải phẫu bình an.
Như vậy là tốt rồi. Ta tự nhủ, như vậy là tốt rồi.
Ta chỉ cần biết được thông tin này là đủ.
Ca giải phẫu kết thúc, hắn phải ở lại bệnh viện một tuần theo dõi thêm, sau đó được phép xuất viện. Ta nhờ A Địch ra sân bay đón họ, nhưng người trở về chỉ có một mình mẫu thân đại nhân.
Nghe nói trong thời gian hắn nằm viện, rất nhiều bạn học của hắn ở Nhật Bản đến thăm, toàn là tuấn nam mỹ nữ, đại khái đều thuộc giới người mẫu cả, có người còn muốn thông qua báo chí để đăng tin về hắn.
Hắn và ta trò chuyện qua điện thoại, ta xem như không có chuyện gì xảy ra, không muốn bắt buộc hay gặng hỏi hắn, hắn cũng không nói gì, thường thường bên điện thoại là một người kể chuyện, một người bật cười.
“Kết quả thi thế nào?”
Hắn hỏi, ta nhún vai như chuyện không đáng quan tâm, trả lời.
“Không có giải,” ta nói, “Ta đã sớm biết sẽ như vậy.”
Hắn im lặng một lúc, rồi trịnh trọng nói với ta.
“Thiên Thu, ta rất thích thiết kế của ngươi.”
Ta ừ một tiếng, nghe rất miễn cưỡng, không phải ta không muốn trò chuyện với hắn, nhưng ta không biết mình nên nói gì tiếp theo nữa. Ta và hắn cứ như vậy cầm điện thoại im lặng lắng nghe nhau, đến khi ta lấy cớ rằng tiền điện thoại đường dài rất đắt, muốn cúp máy.
Kết thúc cuộc trò chuyện, ta đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-si/2283407/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.