Mùa hè đã hoàn toàn phủ trùm lên thành phố.
Mùa hè năm hai mươi bảy tuổi, ta lại nhớ đến ước định vào mùa đông khi ta và Lục Bách Đông mười ba tuổi.
Nguyên nhân bởi vì bức vẽ thiết kế lớn nhất trong đời ta gây ra.
“Đây là cái gì?”
Ta nhìn chằm chằm giấy vẽ với nét bút loằng ngoằng không phải là rồng bay phượng múa mà là gà bươi mèo quào, hình như là đang vẽ “con người”. Nếu cặp mắt siêu thị của ta hình dung đúng.
“Ngươi không nhìn thấy ư?”
Đại khái phát hiện sắc mặt ta không được tốt mấy, Lục Bách Đông dấu hai tay phía sau lưng, cả người bất an, cứ nhích tới nhích lui.
“A, là bức tranh vẽ Thiên Thu?”
A Địch từ sau lưng ta ló ra, tấm tắc nhìn tác phẩm hội họa:
“Đông Đông, ngươi quả nhiên là thiên tài, gương mặt ma chê quỷ hờn của Thiên Thu đã được tái hiện vô cùng chân thực!”
A Địch sau khi phát ngôn, vinh dự được hưởng một cú thúc từ khuỷu tay vàng ngọc của ta. Hắn nghĩ hắn là ai, chỉ có ta mới có thể khi dễ tiểu quỷ nhà ta thôi!
“Đây là ta sao?”
Ta hỏi Lục Bách Đông, hắn chần chờ nhìn ta, sau đó gật đầu.
Ai. Ta ở trong lòng thở dài một hơi. Nên nói như thế nào đây? Căn bản là lịch sử lại tái diễn.
“Đưa cho ta bút đi.”
Ta ngồi xuống đối diện, hướng hắn vươn tay, hắn lập tức mang cây bút đang cầm trong tay, kín đáo đưa cho ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-si/2283387/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.