“Ngươi làm sao xác định tối hôm nay hắn sẽ tìm đến ngươi?”
Hắn vừa tính tiền, rất kỹ xảo đưa danh thiếp của ta đặt trên thẻ tín dụng của lãnh khốc nam nhân trả lại cho hắn. Trên tấm danh thiếp kia cũng không viết gì nhiều, chỉ đơn giản, 9: 00 PM.
Đối với vấn đề này, ta không nói thêm, hướng hắn thiêu thiêu mi, sau đó bí hiểm cười.
Ta tới giờ, chăm chú gặp gỡ đối tượng kỳ thực không nhiều, thế nhưng, về loại kỹ xảo như thế này, mập mờ, lăn sàng đan, không phải hiếm lạ. Ta thích truy đuổi, cũng hưởng thụ cảm giác bị truy, tích lũy kinh nghiệm và cả trực giác, để ta luôn có thể nhanh chóng phán đoán mục tiêu đáng giá hay không đáng giá để xuất thủ, ta căm ghét cảm giác bị thất thủ. Cảm giác không thể nắm được thứ gì trong tay chắc chắn.
Ta không muốn như trước, bị người ta dùng ôn nhu, dùng quan tâm vây trong mây mù. Rốt cuộc, bản thân là gì trong mắt kẻ đó?
Một người, hắn cứ một tuần một lần tới cửa hàng ngươi công tác, mỗi lần đều mua một món y phục mà ngươi đề cử. Ngay từ đầu ngươi cố ý lấy cho hắn quần áo sai số đo, bởi vì ngươi muốn tạo ra cơ hội gặp mặt tiếp theo, quả nhiên tiếp theo các ngươi gặp lại sau, hắn lại không nhắc tới chuyện đổi lại y phục với ngươi.
Ngươi bắt đầu nghi hoặc, rốt cuộc y phục là hắn mặc, hay là dùng để tặng người khác?
Kỳ thực muốn xác định đáp án, phương pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-si/2283381/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.