Hai mươi bảy ngày.
Ta lần nữa đưa ngón tay tính toán một chút, thật sự là hai mươi bảy ngày rồi.
Lục Bách Đông sống nhờ ở nhà ta bao nhiêu ngày là ta đã bị cấm dục bấy nhiêu ngày.
Con mẹ nó, từ lúc ta bắt đầu đánh súng lục, ta cho tới giờ chưa từng nghẹn trong thời gian quá dài như vậy.
Ta buồn bực trừng Lục Bách Đông, hắn không hiểu được tâm tư của ta, hướng chỗ ta mà hẹ nhàng khoan khoái cười cười, khiến ta càng thêm ấm ức.
Cũng không phải không muốn tự mình giải quyết, thế nhưng thứ nhất, cửa nhà vệ sinh đã bị ta làm hư, nếu như ở thời khắc trọng yếu bị Lục Bách Đông xông vào phá hư, ta nghĩ ta đại khái sẽ bệnh liêt dương cả đời mất thôi; thứ hai, Lục Bách Đông dính ta như mạng, ta đi tới chỗ nào hắn cũng theo tới chỗ đó, khiến ta căn bản không thể giải quyết chuyện nhân sinh đại sự này cho được.
Nghĩ đến đây, sắc mặt của ta càng thêm ảm đạm vài phần.
“Ngươi làm gì mà vẻ mặt dục hỏa đốt không ra hình dạng vậy?”
Người hiểu được ta, A Địch, gương mặt hắn cười như kẻ trộm.
“Nghẹn rất lâu rồi sao?”
Ta nhìn hắn chằm chằm, trừng hắn, quyết định tới gần tai hắn thì thào thì thào niệm một trận, quả nhiên, hắn kinh ngạc dương cao lông mi.
“Tại sao có thể như vậy?”
“Nếu không thì thế nào được.”
Ta bất đăc dĩ mà nằm xuống lại quầy hàng.
A Địch tiếp tục duy trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-si/2283378/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.