Mặc dù ngực ít nhiều cũng có chút thấp thỏm bất an, nhưng đến nơi làm việc, bị lão bản sai sử không chút khách khí mấy chuyến, ta cơ hồ quăng chuyện Lục Bách Đông quên không còn sót một mảnh.
“Ai, của ngươi tới đây.”
Ta vừa từ thương khố đi ra, vị lão bản kia kiêm cửa hàng trưởng hảo hữu A Địch lập tức thần bí hề hề ra hiệu, như bị rút dây thần kinh hướng cửa ra vào nháy nháy mắt liên tù tì.
Ngay từ đầu ta không thể giải mã được cái đoạn codes nháy nháy đó muốn nói gì, đến khi nhìn theo ánh mắt của hắn, thân ảnh của một vị sinh mãnh khốc nam nhân nhảy vào phạm vi trường nhìn của ta, ta hướng hắn mà mấp máy miệng.
“Ngươi cần giúp tư vấn không?”
Ta dựa gần, xuất ra chiêu bài vốn thường mang khả năng thuận lợi cao, đáng tiếc vị khốc nam nhân này một cái liếc cũng không nhìn đến ta, dùng âm thanh trầm thấp như khối băng tuyết ngàn năm:
“Không cần.”
Cho dù lãnh khốc dọa người, ta vẫn bị mê man tê dại, đại khái chắc là ta hơi có chút chút thiên hướng thể chất M. Một chút thôi nhé!
“Hiện giờ cầm trên tay ta là bộ sưu tập mùa đông sáng giá của cửa hiệu, ngươi thử nhìn một chút màu của nó đi, cùng màu da ngươi tương đối hài hòa.”
Mặc dù vị khốc nam nói không cần giới thiệu, nhưng ta sao lại chịu buông tha cơ hội rút ngắn khoảng cách với hắn chứ, liền nhờ động tác hướng hắn gần sát ta. Hắn cuối cùng cũng giương mắt nhìn ta, vùng xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-si/134661/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.