Nguyên Tuỳ Phong ngơ ngác nhìn thân ảnh cao lớn củaTriệu Vân Tề biến mất trước mắt, trong lòng khiếp sợ một cảm giác trống rỗng trào dâng nhất thời làm cho hắn yếu đuối khuỵu trên mặt đất trong đầu oanh một tiếng tất cả đều là trống rỗng.
Tên ngu ngốc kia đã chết rồi sao? Liền cứ như vậy chết đi?
Ý niệm này hiện lên trong đầu, làm cho Tùy Phong nhịn không được run rẩy kịch liệt, giờ phút này hắn thậm chí nghe thấy bốn phía vang lên tiếng. Một mảng hoang mang trước mắt, một mảng mơ hồ trong lòng cũng lạnh đi, lòng dâng lên một cảm giác không rõ.
“Ai muốn tên ngu ngốc nhà ngươi xen vào chuyện người khác!! Ai cần ngươi cứu?” Nguyên Tuỳ Phong tựa vào bên bờ hồ ngây người thì thào nói. Nơi hồ hơi nước tụ nhiều, căn bản không để hắn thấy được gì bên dưới. Bất giác Nguyên Tuỳ Phong tựa như theo bản năng đi về phía trước hít thở nặng nề, đề khí kéo thân mình nặng nề tiếng về phía trước.
Trong khoảnh khắc ấy Tùy Phong thần trí cơ hồ hỗn loạn, điều duy nhất hắn nghĩ được chỉ là xác nhận sinh tử của Triệu Vân Tề, hoàn toàn quên mất đây là hồ hủ cốt.
“Muốn chết sao? Nhưng ta không cho phép!” Đạm Đông bỗng nhiên tiến lên chế trụ bả vai hắn, một bàn tay kéo lại nam nhân đang thất hồn lạc phách, vân đạm thanh phong cười nói: “Ta đã đáp ứng người cao to phải chữa khỏi cho ngươi, cho dù ngươi muốn nhảy xuống để hóa thành hư ảo cũng phải để ta trị xong mới được nhảy!”
“Ta giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-si-da-to-cong/1291014/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.