A Ninh kích động đi ở tuốt đằng trước, cô khẩn cấp muốn gặp Vận Đường – người vẫn luôn giúp đỡ mình kia. Ông lão đưa bọn họ xuyên qua hàng loạt phòng ốc cũ kỹ, đi tới một gian nhà thờ tổ.
Ông xoay người nói với A Ninh, “Cô gái, cô đi vào với tôi, những người khác đều ở bên ngoài chờ”, tiếp theo ông lấy một chiếc chìa khóa nhìn vô cùng cổ xưa từ trên người ra, mở cửa lớn nhà thờ tổ, ngẩng đầu nhìn A Ninh đi theo ông.
Hai người một trước một sau từ từ bước vào nhà thờ tổ, A Ninh đi vào liền hít một hơi. Trong nhà chính trống trải rộng mở, hai bên thờ cúng mấy bài vị không rõ ràng. Mà giữa nhà thờ tổ lại thờ cúng một bài vị rất to lớn, đen bóng phát sáng… Cô nhìn kỹ, chữ ở mặt trên cô cũng không nhận ra, cảm giác giống như chữ trên tấm bài gỗ Vận Đường đưa cho cô vậy.
“Đưa lệnh bài âm dương trong tay cô cho tôi.” Ông lão duỗi tay về phía A Ninh nói.
Cô có chút do dự nhưng vẫn đưa cho ông. Bởi vì anh Vận Đường có nói qua, tấm bài gỗ này là vật làm tin để vào thôn, chắc là nhất định phải đưa cho ông lão này đi!
Ông lão tiếp nhận lấy tấm bài gỗ cung kính đặt ở trước linh vị ở chính giữa, nói một câu mà A Ninh nghe không hiểu, rồi mới nói với A Ninh. “Chủ nhân ở chính vị này là một vị Vương gia của triều Thanh ba trăm năm trước, tổ tiên của chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-tich/3546796/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.