NhượcThủy tuy chỉ bị thương ngoài da nhưng vẫn làm lỡ hành trình về Nam Cương củanàng, đối với những kẻ bợ đỡ Vu giáo thì đây là một thời cơ tuyệt hảo. Nhưngkhông ai biết nàng thích cái gì. Có người thấy nàng thường mang theo Không Niệmđại sư bên cạnh bèn đoán nàng thích Phật pháp, hôm sau bèn tặng một rương kinhPhật, Nhược Thủy cười lạnh trước mặt Tiêu Mặc Niên rồi đốt hết rương kinh Phật.
Nàngquay đầu nhìn Tiêu Mặc Niên, chỉ thấy trong tay hắn vẫn nắm Phật châu, cụp mắtniệm kinh, ánh lửa bừng bừng nhưng lại không mắt hắn lại không nhuốm chút sắcmàu nào.
NhượcThủy phẫn nộ, mấy ngày nay Tiêu Mặc Niên nhìn nàng nhưng làm như không thấy đãkhiến nàng không thể nhịn được nữa, nàng giật Phật châu trong tay hắn vứt luônvào đống lửa: “Cả ngày ở bên tai ta niệm kinh thật ồn ào, kể từ hôm nay ngươikhông được niệm nữa.”
TiêuMặc Niên cuối cùng cũng ngẩng đầu lên nhìn nàng, thần sắc vẫn lãnh đạm: “Được.”
Rõ rànghắn đã đáp ứng yêu cầu của nàng, nhưng Nhược Thủy lại càng tức giận hơn. Nàngmột tay kéo thắt lưng của Tiêu Mặc Niên giật xuống giữa thanh thiên bạch nhật.Tiêu Mặc Niên nhíu mày, Nhược Thủy cười mỉa mai áp sát vào người hắn, ngón taynhẹ phủ lên ngực hắn: “Cuối cùng ngươi cũng có phản ứng rồi… người xuất gia?”
Phútcứng người lúc đầu qua đi, Tiêu Mặc Niên lại trầm tĩnh như cũ, ánh mắt hắn rơitrên đất, bộ dạng như muốn nói xin cứ tự nhiên.
Nộ vàhận dâng trào trong lòng nhưng không địch nổi sự bất lực đang tuôn chảy trongmáu, nàng cắn răng lột bỏ áo ngoài của Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-tap/1271914/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.