LăngTinh đi thật.
DậnLiên ở trong sơn động một bước không rời chờ nàng ba ngày. Hắn đứng ngồi khôngyên muốn đi tìm nàng, nhưng lại sợ Lăng Tinh quay về không tìm thấy hắn, hắnbiết nội đan của Lăng Tinh ở chỗ hắn, nàng nhất định sẽ không đi xa, nàng nhấtđịnh vẫn còn ở đây, chỉ là mấy ngày trước hắn nóng giận nặng lời khiến nàngkhông dám trở về thôi.
DậnLiên không phải kẻ ngốc, sau khi bình tĩnh lại trong lòng hắn rõ hơn ai hết,ngày đêm bên nhau, hắn vẫn chưa hồ đồ đến mức ngay cả chân tình hay giả ý cũngkhông phân rõ. Lúc đó chỉ là hắn giận quá thôi.
Tronggió tuyết bỗng nhiên truyền đến mùi máu tanh nồng đậm, mấy ngày nay cảm quancủa hắn linh mẫn hơn trước rất nhiều, vừa ngửi đã biết đó là máu Lăng Tinh…
Tronglòng hắn đột nhiên dâng lên cảm giác bất an. Hắn xông ra cửa động lần theo mùimáu.
Dướichân Thương sơn, một nữ nhân áo đỏ treo trên cành cây khô, toàn thân nàng đầymáu, máu nhỏ tí tách xuống mặt đất bị tuyết hút vào, trong gió lạnh rít gào chỉcó nàng là không còn hơi thở.
DậnLiên từ từ đi về phía dưới nàng, hắn ngây ngốc ngẩng đầu lên nhìn nàng, thếgiới bị ánh nắng chia cắt từ từ sụp đổ trong mắt hán, chỉ còn lại thân thể vỡvụn của Lăng Tinh, và đôi mắt còn chưa nhắm của nàng.
“LăngTinh…”
Tronggió lạnh kêu gào thê lương dưới chân Thương sơn, hắn dường như nghe thấy giọngnói của Lăng Tinh “Nhưng ta vẫn muốn nhìn thấy huynh.” Đôi mắt chưa nhắm lúcnày từ từ khép lại.
Hắn đãkịp nhìn nàng lần cuối.
Hắn ômmặt khuỵu xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-tap/1271910/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.