Gươngmặt Diêu Dao cứng lại, rồi cười lạnh nói: “Huynh vì ả mà cam nguyện trở về làmngười thuốc sao?”
Oán độctrong mắt nàng ta khiến Lăng Tinh vỡ lẽ: “Ồ, thì ra ngươi chính là vị hôn thêbội tín bội nghĩa kia.” Diêu Dao biến sắc, Lăng Tinh không thèm nhìn nàng ta,nhảy từ trên cây xuống, tay giật lấy Dận Liên: “Ta vẫn chưa tới mức phải xin kẻkhác tha cho.”
DậnLiên cứng rắn khác thường, hắn bóp chặt cổ tay Lăng Tinh ấn mạnh vào mệnh môncủa nàng, võ công hắn không yếu, chỉ là bị phế đi thôi. Người phế võ công củahắn chính là Diêu Dao. Dận Liên cúi đầu nhìn Lăng Tinh nói: “Đa tạ cô nhữngngày qua đã liều mạng vì ta.” Hắn có thể cảm nhận được sự mệt nhọc của LăngTinh, hắn cũng phát hiện ra rằng hắn không thể chịu đựng việc nàng ngày mộttiều tụy, “Đến đây là đủ rồi.”
Khiếnhắn tin thiên hạ này vẫn còn để lại cho hắn chút hơi ấm là đủ rồi.
Đè néncảm xúc dâng trào trong lòng, môi hắn nhẹ lướt qua trán Lăng Tinh, còn chưa thểcoi là một nụ hôn, chỉ là một sự tiếp xúc, sau đó hắn quyết tuyệt buông tay đivề phía Diêu Dao.
Hơi ấmtrên trán làm xao động trái tim Lăng Tinh, chờ nàng sực tỉnh thì Dận Liên đãbước đến trước mặt Diêu Dao. Thấy tay nữ nhân kia sắp tóm lấy Dận Liên, LăngTinh không biết cảm xúc chợt dâng trào trong lòng mình là gì, nàng không nóimột lời lập tức rút roi ra mạnh mẽ hất tay Diêu Dao ra.
DiêuDao nhíu chặt mày, một chân đạp lên roi của Lăng Tinh, vẫy tay đáp: “Giết ả chota!”
Mườimấy hắc y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-tap/1271907/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.