“Haiz…báo cái ơn thôi mà cũng có thể làm hỏng. Thật là ngốc hết thuốc chữa.” Con mèomướp vàng bò trên vỉa hè của con phố ngửa mặt thở dài.
Con mèonày chính là A Miêu, lúc này cô đã bị Lục Chiêu Sài đuổi đi ba ngày rồi, cô vẫnluôn quanh quẩn trong con phố này, hi vọng trốn từ xa lặng lẽ xem xét Lục ChiêuSài, nhưng ba ngày qua Lục Chiêu Sài không xuống lầu một bước. A Miêu cảm nhậnđược một cách sâu sắc rằng con người quả nhiên là một chủng loại thần kỳ.
Cô ngápmột cái, buồn chán động đậy đôi tai, vừa ngẩng đầu lên thì thấy Lục Chiêu Sàicuối cùng cũng ra khỏi tòa nhà, hắn đang chống nạng, bước đi nặng nề. A Miêutoàn thân chấn động, lập tức nhảy nhót đi theo.
LụcChiêu Sài không đi xa, hắn ra khỏi khu phố đến một siêu thị gần nhất, không baolâu thì mua một bịch đồ lớn bước ra. A Miêu lập tức chạy đến quanh quẩn bênchân hắn, vốn muốn xem thử cái chân bị thương của hắn thế nào, nào ngờ LụcChiêu Sài thấy cô lại móc trong túi ra mấy con cá khô đưa đến bên miệng cô.
A Miêumở to mắt ngẩng đầu nhìn hắn, lúc này trong mắt cô Lục Chiêu Sài vô cùng caoto, nhưng thần sắc lại rất dịu dàng, giống như lần đó hắn đẩy cái hộp cá tuyếtđến đút cho cô ăn: “Từ từ ăn.”
Vẫn làcâu này, mắt A Miêu nóng lên, đang chà chà trong lòng bàn tay hắn, đột nhiênthân hình Lục Chiêu Sài ngã xuống đất. A Miêu hoảng hốt tránh ra, bỗng thấy mộtngười đàn ông mặc jacket đen nhặt bóp tiền của Lục Chiêu Sài rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-tap/1271896/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.