Tái Bắctháng Mười đã nổi gió tuyết. Không biết đánh với Thát Đát bao nhiêu trận, tìnhthế ngày càng hung hiểm hơn. Vương triều bại binh chỉ là chuyện sớm muộn, nhiệmvụ của Tiêu Thành Mộ chỉ là kéo dài thời gian lâu thêm một chút.
Kếtthúc một trận, khói lửa trên chiến trường chưa tan, Tiêu Thành Mộ mệt nhọc bướcvào Quân doanh, hắn phủi tuyết trên vai, bỗng thấy một tiểu binh đang sửa soạngiường đệm cho mình. Thấy hắn đi vào, Tiểu binh hơi hoảng hốt hành lễ rồi runrẩy đi ra ngoài trướng.
TiêuThành Mộ nghi ngờ xem xét hắn một hồi, ánh mắt lạnh xuống, hắn nói: “Đứng lại.”
Toànthân tiểu binh cứng lại.
“Ai sắpxếp ngươi hầu hạ ở đây?”
Tiểubinh không đáp, thân hình càng run dữ dội hơn. Trong lòng Tiêu Thành Mộ càngnghi ngờ, hắn bước lên phía trước vài bước, trường kiếm đánh rơi mũ của tiểubinh. Nhìn thấy khuôn mặt này, Tiêu Thành Mộ không dám tin mà nhíu mắt, nhìnnàng một hồi rồi mới nói: “Sao nàng lại theo đến đây?”
Ngườinày chính là Thiên Thiên. Nàng khẽ liếc Tiêu Thành Mộ một cái, cúi đầu khôngnói.
TiêuThành Mộ không biết lửa giận từ đâu bốc lên, hắn giật tay Thiên Thiên nói: “Vềđi, hôm nay ta sẽ lệnh cho người đưa nàng về.” Thiên Thiên lắc đầu, cố chấpnhìn hắn. Tiêu Thành Mộ nén giận nói, “Việc này không do nàng quyết định.”
ThiênThiên níu chặt tay áo Tiêu Thành Mộ, trong mắt phủ một tầng sương mù, nàng vộivã mấp máy miệng, chưa bao giờ nàng muốn nói như thế này, nàng muốn nói: “Thiếpkhông đi, thiếp muốn ở cùng ngài.”
Tiêu ThànhMộ lôi nàng ra ngoài Quân doanh, Thiên Thiên dùng hết sức giãy dụa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-tap/1271892/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.