ThiênThiên ôm tỳ bà, đứng trên đài cao trải thảm đỏ, đưa mắt nhìn xuống vẻ phù phiếmtrên khuôn mặt những lão gia phú quý dưới đài, đầu ngón tay nhẹ đưa, tiếng tỳbà vang lên, khách nhân bên dưới đều cảm thấy kinh ngạc. Thiên Thiên biết, khikhúc nhạc này xong thì nàng sẽ giống như một thứ đồ vật, bị người nào đó dướiđài ra giá cao nhất mua đêm đầu tiên.
Giốngnhư một món đồ chơi mặc người ta bày bố.
Bảo tỷtừng dặn dò, khúc nhạc này của nàng phải hết sức quyến rũ triền miên, nhưngThiên Thiên lại đàn khúc tỳ bà này một cách buồn bã bi ai, Bảo nhi nghe thấyliền xanh cả mặt, chưa chờ Thiên Thiên đàn xong thì nàng ta đã giành sân khấu:“Các vị quan nhân, đây là cô nương thuần khiết nhất của Thanh Liễu các chúngtôi, tên là Thiên Thiên, vừa tròn 16 tuổi, dáng vẻ thanh tú lại đàn hay, ngàythường tôi giấu nàng ấy rất kĩ, không cho ai gặp hết, hôm nay là lần đầu tiênnàng ấy đăng đài…”
“Aithèm nghe mấy lời nói nhảm này của cô.” Một nam nhân trung niên nói, “Để tiểunương tử hát một bài đi.”
Bảo nhingượng ngùng cười vài tiếng: “Vị đại gia đây… thật ra giọng của cô nương nàykhông hay.”
Thì ralà bị câm.
Chúngnhân xôn xao, nhất thời đều tỏ ra mất hết hứng thú. Bảo nhi đang cười khổ thìbỗng nghe một giọng nam thuần hậu: “Bao nhiêu tiền?” Chúng nhân đều lặng thinhquay đầu nhìn nam nhân vừa mở miệng.
ThiênThiên cũng nhìn ra từ phía sau Bảo nhi, nam nhân kia thân mặc huyền y thêutường vân bằng chỉ vàng, vừa nhìn đã biết là không giàu thì cũng sang. Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-tap/1271887/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.