TiểuThiển vội vã chạy ra khỏi tháp Xá Lợi, một mạch chạy đến phía Đông của Thiêncung, lúc này trăng trên trời rất tròn, phủ sắc tím lên cả Thiên giới, lúc TiểuThiển chạy đến đầu đường mòn thì gặp khó khăn, vừa hay thấy một tìm tiên tử áohồng từ xa đi đến, nàng vội chạy tới phía trước giật áo người ta lại nói: “Tiêncô tiên cô! Ta hỏi đường, cái… cái…”
Tiên tửtốt tính cười nói: “Ta tên Diệp tử, ngươi đừng vội, có gì từ từ nói.”
“Tamuốn hỏi cái đài cao ở góc phía Đông của Thiên cung phải đi thế nào? Cái đàicao có đốt lửa đó.”
“Ngươinói Tru Tiên đài à? Đi bên này.” Diệp tử chỉ đường cho nàng, rồi lại nhìn nàngkì quái, “Đêm hôm thế này ngươi đi đến chỗ ghê sợ đó làm gì.”
“TruTiên đài?” Tiểu Thiển hơi ngẩn ra, “Nhưng ta phải xuống đó tìm bảo dược, ngườita thích nhất bệnh rồi, hắn rất khó chịu, dưới đó có bảo dược có thể cứu hắn.”
“Ngươiđang nói đùa phải không, dưới Tru Tiên đài vạn vật đều bị diệt, làm gì có bảodược.” Tay Tiểu Thiển lỏng ra, nàng ngây ngốc. Diệp tử vỗ vai nàng: “Khuya thếnày rồi mau về cung mình nghỉ ngơi đi, ngươi là tiểu Đăng linh của phủ Tiênquân nào vậy, có cần ta tiễn ngươi một đoạn không?”
“Ngươinói… Đăng linh cái gì?” Tiểu Thiển khựng lại, “Ta là Đăng linh? Ta là… Đănglinh.”
Rấtnhiều chuyện dường như vào lúc này đã được xâu chuỗi lại với nhau, Thương Hạokhông muốn tiết lộ lai lịch của nàng, Trường Minh đăng, còn có bảo dược dướiTru Tiên đài. Tiểu Thiển không ngốc, nếu đến bây giờ nàng vẫn không nghĩ rathen chốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-tap/1271884/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.