ThươngHạo nghĩ đi nghĩ lại vẫn không có cách, thời gian trôi qua từng ngày khiến quảcầu thịt kia lớn lên, từ một cục thịt hấp thu linh khí trong tháp dần dần trởthành một thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi, hai người bất tri bất giác đã bầubạn trong tháp tròn ba trăm năm.
ThươngHạo ngày ngày mong nàng chết, nhưng chỉ đành trơ mắt nhìn nàng trưởng thành,lúc đầu nàng luôn gọi hắn là “Mẹ”, nhưng sau đó lại gọi hắn là “Cha”, nhưng saukhi Thương Hạo hung ác cho nàng biết “Lão tử không có quan hệ gì với ngươihết”, quả cầu thịt hụt hẫng một hồi rồi hỏi: “Vậy ngươi tên là gì?”
“ThươngHạo.”
“Vậy tatên là gì?”
ThươngHạo nhìn khuôn mặt tròn tròn của nàng một hồi: “Ngươi là Tiêu khiển*.”
*Đồchơi
“TiểuThiển*?” Khuôn mặt hồng hồng nở ra nụ cười, “Ta thích cái tên này, tên ThươngHạo cũng hay lắm.”
*Tiêukhiển và Tiểu Thiển ều đọc là xiao qian
Cô nhócnày ồn ào vô cùng, trong ba trăm năm qua, nàng học được cách nói chuyện từtrong những lời nói ít ỏi của hắn, nàng luôn có vô số vấn đề hỏi hắn, lúc tâmtrạng tốt hắn sẽ đáp vài câu, lúc tâm trạng không tốt thì nhắm mắt giả câm giảđiếc. Mấy ngày nay gặp lúc tâm trạng Thương Hạo cực kỳ xấu, Tiểu Thiển hỏichuyện gì hắn cũng không đáp.
TiểuThiển làm ầm lên, “Ngươi cứ luôn mặc kệ ta, Tiểu Thiển cũng biết tức giận, tacũng sẽ mặc kệ ngươi, ta đi đây.”
ThươngHạo cười lạnh: “Ngươi đi đi cho xong.” Tháp Xá Lợi có phong ấn của Đức phật,nếu dễ dàng đi ra như vậy, hắn…
Hắn vừamở mắt thì thấy bóng Tiểu Thiển nhẹ nhàng xuyên qua cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-tap/1271881/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.