Tronghành lang tối tăm có ánh sáng xanh khiến người ta hoảng hốt.
Hồ Lộgiật tay áo của Diệp Khuynh thành, sợ hãi dựa vào hắn mà đi, đi đến ngã rẽ củahành lang, Hồ Lộ run giọng nói: “Chính là ở ngã rẽ này… hôm qua tôi tình cờ gặpđược một bóng người trắng mờ mờ, sau đó đi xuyên qua người tôi.” Cô nổi da gà,cơn lạnh dường như lại chiếm lấy cô, “Tiếp đó tôi không động đậy được, cứ đứngở đây một tiếng đồng hồ…”
DiệpKhuynh Thành nhíu mày, hắn cầm lấy bàn tay lạnh ngắt của Hồ Lộ nói: “Ngươi runcái gì, hôm nay chẳng phải có ta đây sao?”
Hắn nóicứ như chuyện đương nhiên, Hồ Lộ ngẩn ra, dẩu miệng nói: “Nói cứ như cậu sẽ bảovệ tôi ấy.”
“Chứkhông thì sao, ngươi bảo vệ ta à?” Giọng điệu mỉa mai của hắn khiến khóe miệngHồ Lộ giật giật muốn mắng người, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì cái tên này cònthừa nhận là sẽ bảo vệ cô nữa chứ, thừa nhận cũng tự nhiên quá đi.
Má HồLộ đỏ lên, cảm thấy bàn tay bị hắn nắm nóng lên một cách kỳ dị. Cô nghĩ đến vẻmặt hoảng loạn và yếu đuối của Diệp Khuynh Thành lúc tìm cô hôm qua, trong lòngấm áp dâng lên một câu hỏi, nghẹn lại ở cổ họng, cô cúi đầu nhìn ngón chânmình, tai đỏ lên, lắp bắp nói: “Cái đó, thật ra hôm qua tôi đã muốn hỏi… cáiđó… cậu… có phải cậu… thí… thí… thích…*”
*Đọclà xi xi xi: nghe giống đang cười hihi
DiệpKhuynh Thành nhíu mày bực bội nói: “Đừng cười, huynh ấy ra rồi.”
Hồ Lộrất muốn cho Diệp Khuynh Thành biết, bây giờ cô đang rất muốn nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-tap/1271870/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.