Kếhoạch bán Diệp Khuynh Thành của Hồ Lộ cuối cũng cũng thất bại.
Trốnkhông được nên cô chỉ đành nghĩ cách ứng phó, cũng may con yêu quái Diệp KhuynhThành này ngoài ngạo mạn, tự đại, ngông cuồng, tự kỷ với lại tính tính nóng nảythì cũng không có gì quá đáng, ít ra hắn chưa từng thật sự hại Hồ Lộ. Nghĩ đếnviệc hắn không thể ở đây bao nhiêu lâu, mà một ngày sáu gói mì là đủ nuôi hắnthì Hồ Lộ cũng miễn cưỡng chịu đựng tiếp.
“Hồ lô,hôm nay ngươi chậm quá đi.” Diệp Khuynh Thành bất mãn ôm cánh tay, “Dám để chủnhân chờ lâu như vậy, thật là một thị nữ to gan.” Mỗi ngày Diệp Khuynh Thànhđều đến gần công ty cô lượn lờ, lúc chiều tối thì thuận đường lôi cô về nhà,đương nhiên là vì để sớm được ăn mì gói hắn thích nhất.
Hôm nayHồ Lộ bị khách hàng bám đến đau đầu nên cũng lười kì kèo với hắn, chỉ ỉu xìunói đi thôi rồi mệt mỏi đi về phía trước.
Khôngnhận được ánh mắt phản kháng dám giận nhưng không dám nói thường ngày, DiệpKhuynh Thành cảm thấy có chút thú vị, hắn nhìn Hồ Lộ đang không ngừng vừa xoatrán vừa thở dài trước mặt mình, mày nhíu lại, còn chưa lên tiếng thì bỗng nghesau lưng có tiếng đàn ông: “Này Hồ Lộ, tối nay có muốn đi ăn cơm không?”
Ánh mắtDiệp Khuynh Thành lạnh đi, toàn thân Hồ cứng lại, cô từ từ quay đầu, miễn cưỡngcười nói: “Không cần đâu.”
“Đừngcó vừa mở miệng ra là từ chối chứ.” Tên đàn ông đi tới vừa nói vừa kéo Hồ Lộ,bước chân Diệp Khuynh thành chuyển động, chắn trước mặt Hồ Lộ, không khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-tap/1271868/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.