“Mổbụng của nàng ra cho ta.”
Mệnhlệnh này khiến cho tên quân y ngây người: “Tướng quân… Việc này… Tôi không phảilà Ngỗ tác*.”
*Ngỗtác: người khám xác
“Mổra.”
Thấythần sắc Hoắc Dương lạnh băng, tên quân y cắn răng lấy ra một thanh trủy thủrạch bụng Tô Đài, thức ăn trong bụng trào ra, tên quân y lại ngây ra, hắn lấymột khối màu nâu trong đó xem xét, rồi lại kiểm tra vết tên bắn trên người TôĐài lần nữa, nhất thời thần sắc chấn động, hắn không tự chủ cất giọng tándương: “Thật là cân quắc anh hùng…”
HoắcDương nhíu mắt phượng một cách nguy hiểm: “Có ý gì?”
“Tướngquân, nữ nhân này gần đây ăn toàn là rễ cỏ và vỏ cây… Vết tên bắn trên ngườinàng ta đều không trúng chỗ hiểm, nàng ta bị đói chết.”
Nghexong toàn thân Hoắc Dương chấn động.
Đôthành nước Từ bị đại quân nước Vệ bao vây tròn nửa tháng, trong thành hết sạchlương thảo, tướng sĩ ở đây, e là ngay cả Quốc quân thì trong bụng cũng toàn làrễ cỏ và vỏ cây, người nước Từ đã liều mạng ba ngày trong tình trạng thế này…
Không,họ đã đưa hàng thư, nhưng Hoắc Dương chưa nhận được.
Sắc mặtHoắc Dương ngày càng lạnh lùng, hắn chỉ ra lệnh cho quân y: “Tiếp tục mổxuống.”
Tênquân y bất nhẫn: “Tướng quân, nữ tử như vậy sao không giữ cho nàng được toànthây…” Tướng sĩ bên dưới cũng có dị nghị.
HoắcDương không hề để mắt tới, lạnh lùng nói: “Mổ.”
Thanhtrủy thủ tiếp tục rạch xuống, mở bụng Tô Đài ra, bỗng nhiên tên quân y kinh hômột tiếng, luống cuống làm rơi trủy thủ: “Nàng… nàng có thai! Nàng đang cóthai!”
Lời nóinhư tiếng sấm nổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-tap/1271843/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.