“KỳThiên” là thứ duy nhất phụ mẫu sớm qua đời để lại cho hắn. Nhưng mà người bênngoài đều gọi hắn là Quỷ Vu, hắn cũng dần dần quên mất tên mình. Dù gì cũng làmột cái tên không ai gọi, tự nhiên sẽ mất đi ý nghĩa.
Hắnnuôi cổ từ nhỏ. Người thế tục luôn có nhiều phiền não và có những dục vọng mãimãi không thể nào thỏa mãn, cổ hắn nuôi vừa hay có thể thỏa mãn nhu cầu của mộtsố người nào đó. Bởi vậy cho dù hắn sống một mình trong Mê Vụ lâm, nhưng vẫn cónhiều người không sợ chết vượt qua rừng sâu đầm lầy đến chỉ vì xin hắn một concổ trùng.
KỳThiên có quy tắc của mình, một con trùng 10 Kim nguyên bảo, không thể trả giá,không có ngoại lệ.
Nhưngmà thế gian rộng lớn này luôn có người có thể trở thành một điều ngoài ý muốncủa ai đó.
Sángsớm hôm đó, hắn thấy Lý Nguyên Bảo trong đầm lầy, nàng đã giãy dụa trong bùnđất cả một đêm, nửa người dưới bị ngập trong đầm lầy, đầu tóc rũ rượi, mặt mũibơ phờ, nàng ôm nửa cành cây khô miễn cưỡng giữ nửa người trên lại, trong mắttoàn là nước mắt hối hận và tuyệt vọng.
KỳThiên đại khái có thể hiểu được sự tuyệt vọng của nàng, nhưng lại không biếtnàng đang hối hận điều gì.
Nghethấy có tiếng bước chân từ từ mà trầm ổn tiến lại gần, Lý Nguyên Bảo dùng sứcngóc đầu lên, giọng khàn khàn kêu: “Cứu với…”
Cứu tavới. Sau khi nàng nhìn thấy mặt Kỳ Thiên thì lập tức nuốt ba chữ này vào bụng.
Nênvậy. Kỳ Thiên hiểu, trong cơ thể hắn bẩm sinh đã có cổ trùng, cổ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-tap/1271837/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.