Nhìn hắn tự dưng nhìn nàng cười, nàng tự nghĩ không phải hắn có vấn đề chứ.
- Ngươi đoán xem.
Sau đó nàng đứng dậy, nhìn chung quanh phòng, thấy một chiếc bàn trên đó có giấy bút, Bạch Tuyết Linh đi tới ngồi xuống ghế rồi hỏi hắn :
- Ngươi biết ta là ai sao ?
- Ta không biết, cũng không cần biết, ta chỉ biết nàng là nương tử của ta.
Không cần suy nghĩ, hắn liền trả lời. Điều này làm Bạch Tuyết Linh có chút ngạc nhiên, khóe môi hơi mỉm cười. Thấy nàng cười, hắn ngơ ngác nhìn nàng, nương tử hắn cười thật đẹp.
- Ngươi thật sự muốn ta làm vợ ngươi ?
Nhìn hắn cũng không tệ, dù sao trong ba tháng nàng cũng không thể sử dụng sức mạnh, nhìn hắn đắc đạo thành tiên chắc cũng được một thời gian rồi. Ừm, tuổi như vậy mà đã thành tiên coi bộ cũng là một cái thiên tài, không tệ, tạm chấp nhận được.
- Phải.- Hắn kiên định trả lời
- Không hối hận.
- Không.
- Ta đáng tuổi bà ngươi đấy.
- Tuổi tác không quan trọng.
- Ừm, vậy ta hỏi ngươi, trước ta ngươi có lấy ai chưa ?
- Không có ai.
- Ngươi có thị thiếp ?
- Không.
- Ngươi có nha hoàn thông phòng ?
- Không.
- Ngươi từng tiếp xúc thân mật với nữ nhân ?
- Không.
- Ngươi là xử nam ?
- Không, ách, đúng vậy.
- Ừm, tạm được, ngươi lấy ta thì ngươi nên biết suốt đời suốt kiếp cũng chỉ được phép có một mình ta. Nếu ngươi phản bội ta, ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết, tiên giới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-nuong-tu/100366/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.