Vác tất cả trên vai mình, A Tú không chút do dự bước nhanh qua cổng Tam Quan, nơi được còn gọi là vách ngăn cách giữa Nhân thế lắm đa đoan và Ma Giới đầy cạm bẫy này.
Vừa bước qua cổng, tất cả như đã lạc vào một khoảng không tĩnh mịch đến mức cổ quái và đậm chất ma mị. Ở đây ngoài những tiếng gió lạnh rít qua từng đợt xạc xào như đang thì thầm rên rỉ điều gì đó bên tai ra và nhè nhẹ đung đưa những cành cây lá xanh rờn của hàng tre trúc đứng ẩn trong màn sương đêm trắng mờ ảo nép sát hai bên vệ đường như đang vẫy tay khúc khích cười đầy quỷ mị thì xung quanh nữa thì ở đây chỉ còn là một màu đêm đen sâu thẳm thôi.
Trời ngã dần về khuya, cả vùng núi tre bắt đầu lạnh lẽo hơn và sương đêm phủ kín mù mịt hơn. Con đường đi lên núi cũng bởi thế mà trở nên mờ ảo hơn và u tịch nhiều hơn.
Nhưng đi hơn mấy trăm bậc thang lên núi đoàn người bọn họ bắt gặp hai ngã rẽ nằm chắn giữa đường bậc thang. Thấy thế, A Tú cũng không lấy làm lạ còn thầm nghĩ rằng, trên núi lắm đường, rẽ trái hay phải gì cũng lên núi thôi nên không một giây chần chừ mà rẽ phải tiến bước. Ung dung đi mãi trong chốc lát lại quay về điểm bắt đầu, lần một, lần hai đến tận lần thứ ba A Tú mới bắt đầu thấy nghi ngờ thấy đôi chút quái lạ ở ngã rẽ này rồi. Dù A Tú rẽ trái hay phải thì cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-quy-bi-truyen/3352912/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.