"Quả Quả, không được nằm trên đùi ta!"
Chỉ thấy Quả Quả vẫn đắp chiếc áo khoác lông của Tiêu Sắt, từ lúc nào đã mò đến, gối đầu lên đùi Vô Tâm một cách đầy vi diệu, thần không biết, quỷ không hay.
"Thật êm ái!" Quả Quả hai nhắm mắt lại, chu môi nũng nịu, một giây sau liền tỏ vẻ đáng thương than vãn. "Ta có chút mệt, muốn ngủ ah. Đừng làm phiền ta!"
Cho xin đi! Vô Tâm cũng thật phải bó tay với nàng. Là ai tự động mò đến nằm lên đùi người khác? Đã vậy, bị người ta lên tiếng đuổi đi còn chai mặt nằm lỳ không chịu đi. Đã thế còn không cho người ta có quyền đuổi nàng đi??? Nàng là loại người gì đây??? Thật không thể tưởng tượng nổi mà!
Hơn nữa, nàng còn bảo người ta đừng làm phiền nàng??? Là ai đang làm phiền ai đây??? Lão thiên gia, làm ơn ngó xuống mà xem!!! Có lẽ đến cả lão thiên cũng phải lắc đầu ngán ngẩm trước độ giảo hoạt này của nàng!
Vô Tâm đành phải ngồi yên, lấy đùi làm gối cho ngủ nàng suốt cả đêm. Có lúc hắn nhịn không được, liền hí mắt lên nhìn trộm gương mặt Quả Quả lúc ngủ say. Nàng hai mắt nhắm ghiền, để lộ hàng mi kiếm cong cong. Nàng bất giác khóe môi khẽ cười ngu ngơ. Một lúc, đôi mày liễu khẽ nhíu nhíu lại rồi dãn ra.
Bàn tay không tự chủ muốn vuốt má nàng, nhưng lại sợ làm nàng thức giấc nên lui về đặt lại ở trên đùi hắn. Hai tay siết chặt vải quần, cố kiềm nén tình cảm hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-qua-chi-dong-nhan-thieu-nien-ca-hanh/2114047/chuong-26-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.