Quả Quả vẫn không thể nuốt trôi cục tức này, nàng phải tìm cách gỡ gạt lại. Quả Quả chạy nhanh đến bên cạnh, liếc Tiêu Sắt một cái đầy khinh bỉ, nói sốc hắn, "Mẹ ta dặn không được giao du với những người có "tầm nhìn hạn hẹp". Nếu không sẽ bị lây."
"Cô???" Tiêu Sắt tức giận, phất tay áo, bỏ đi nhanh hơn.
"Tiêu Sắt ngươi đi nhanh như vậy làm gì? Định bỏ trốn sao?" Quả Quả đi nhanh theo, nhìn hắn hỏi tới, nàng phải chọc hắn phát điên nàng mới vừa ý.
"Tại cô lắm mồm, còn nghe cô nói nữa ta sẽ tổn thương tai." Tiêu Sắt lạnh nhạt liếc mắt sang, sự khinh bạc biểu lộ cũng không ít.
"Được ta sẽ không nói nữa. Mê cung này cứ liên tục biến đổi, ta nắm vạt tay áo ngươi thế này, chúng ta sẽ không lạc nhau." Quả Quả nắm vạt áo hắn đưa lên, cười cười ra vẻ yếu đuối, đề nghị.
"Không cho." Tiêu Sắt giật tay lại, làm Quả Quả tuột tay ra khỏi áo hắn.
"Tên keo kiệt bủn xỉn Tiêu Sắt. Không phải lúc bị Quỷ Dạ Ngư truy đuổi ngươi đã nắm tay ta chạy đi sao? Giờ lại ra vẻ như vậy! Đúng là đáng ghét." Quả Quả gân xanh hằng lên đầy trán, nàng rống gân cổ lên mắng nhiếc.
Sau đó Quả Quả liền thu lại nộ khí, lấy lại dáng vẻ tự đắc, châm chọc Tiêu Sắt. "Ngươi sợ ta nắm bạc màu áo ta àh? Hay áo ngươi là hàng dỏm, nắm lâu sẽ phai màu thật???"
Tiêu Sắt nghe xong, nhiệt huyết phun trào đến tận cổ họng, hắn cố dằn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-qua-chi-dong-nhan-thieu-nien-ca-hanh/2114025/chuong-21-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.