Vô Tâm, Tiêu Sắt và Lôi Vô Kiệt cuối cùng cũng có thể thở ra nhẹ nhõm. Sau đó mọi thứ lại trở về như cũ. Cũng bởi trong Thông Thiên Tháp, Vu thuật bị ức chế nên thời gian thi triển cũng không thể giữ lâu. Vả lại còn là đối phó với linh thú vạn năm hung hãn hiếu chiến và nóng nảy như Tam Nhãn Băng Diệm Lân Vương thì giữ chân nó được trong giây lát cũng là chuyện không tầm thường rồi. Những viên hỏa lôi vẫn lao đi không trúng đích. Lân Vương nổi cơn thịnh nộ, nó lại đứng bằng hai sau, hai chân trước tức giận đấm mạnh vào ngực.
"Lên!"
Vô Tâm và Lôi Vô Kiệt liên thủ tấn công phủ đầu Lân Vương trước, nhưng cho dù họ dùng hết các thảy võ công từng học cũng không thể tổn hại đến Lân Vương dù chỉ là một vết xước nhỏ. Ngược lại bọn họ còn bị Lân Vương tấn công quyết liệt, họ cũng khó khăn phòng thủ. Vô Tâm từ chính diện chuyển hướng ra phía sau lưng Lân Vương. Hắn biết cách duy nhất hạ được Tam Nhãn Băng Diệm Lân Vương chính là nhổ một cái gai to lớn nhất trên sống lưng của nó, dùng chính chiếc gai ấy, đâm vào con mắt trên trán Lân Vương thì mới tiêu diệt được nó. Nhưng muốn đâm vào con mắt thứ ba ấy phải tranh thủ thời cơ, sau khi nó phóng ra tia tử quang trong mắt, con mắt đó trở nên bất hoạt, đây chính là cơ hội duy nhất của họ.
Lân Vương nhanh chóng nhận ra ý đồ của Vô Tâm, đuôi nó bắt đầu cong lên, mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-qua-chi-dong-nhan-thieu-nien-ca-hanh/2114017/chuong-21-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.