Ánh trăng nhàn nhạt trên cao, bị mây che mất một phần hào quang, gió cuốn một vài chiếc lá bay. Phía dưới, tất cả người dân của Cổ Hoạt Thành đang hò reo ăn mừng vui vẻ bên ánh lửa đỏ rực. Tạo ra một khung cảnh tuyệt mỹ.
Trái ngược với mỹ cảnh kia là một cảnh tượng u ám, đầy bi thương thống khổ. Trong khi Cổ Hoạt Thành hân hoan, rộn ràng, đâu ai biết rằng ở một căn phòng tối, ánh sáng yếu ớt, có một người đang nằm đau đớn vật vã, lăn lóc trên sàn. Dù bị cổ trùng hành hạ đau đớn khổ sở đến thế nào nhưng người mặc huyền y kia không hề dám hé răng rên la một lời. Người đó phải cắn chặt thanh đoản kiếm trên miệng, siết chặt tay, gồng người lên mà can chịu tất cả.
Từ xa tiếng bước chân dần đến gần. Huyền y dù đau đớn tột cùng như muối xát kim châm nhưng vẫn vô cùng cảnh giác, thở cũng không dám thở mạnh. Tựa hồ sợ rằng người khác sẽ phát hiện sự có mặt của mình trong căn phòng này. Huyền y nén đau cố thu lại một góc, mồ hôi như thác đổ.
Cánh cửa mở ra, một bóng người tay bưng chén ngọc bước vào, nam nhân đóng cửa lại, bình thản đi đến bên bàn, vừa đặt chén ngọc xuống, vừa ngồi xuống ghế. Tay hắn nhấc lên khỏi chén, nhẹ gõ ba cái xuống bàn, lên tiếng.
"Ra đây!"
Huyền y liền lăn ra đến bên chân hắn. Mồ hôi trên trán đầm đìa, sắc mặt tái nhợt đi vì bị cổ trùng hành hạ đau đớn không nguôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-qua-chi-dong-nhan-thieu-nien-ca-hanh/2114007/chuong-18-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.