"Àh, không cần gọi ta là Cổ chủ. Giờ ta là bệnh nhân của cô, cứ gọi ta là A Lãm đi." Cổ chủ dịu giọng thầm thì.
"A Lãm? Dù gì người cũng lớn tuổi hơn ta, như vậy có được không?" Quả Quả có chút sững sốt, ngần ngại.
"Không sao." Cổ chủ ánh mắt biết cười, cất tiếng.
"Vậy được, A Lãm đại ca, huynh cũng gọi ta là Quả Quả đi, xem như hai ta hòa nhau." Quả Quả nhìn Cổ chủ cười bế nguyệt tu hoa.
"Được." Cổ chủ có chút chấn động trong đáy mắt vì nụ cười của nàng.
"Quả Quả, cô cười rất đẹp, rất rạng ngời, cuốn hút mọi ánh nhìn của người khác... Làm ta nhớ đến nàng ấy." Cổ chủ nhìn về Quả Quả, đuôi mắt khẽ cong.
"Người trong lòng huynh?" Quả Quả vui vẻ suy đoán.
"Đúng vậy." Cổ chủ nhìn về xa xăm, giọng điệu phức tạp, nhẹ nhàng có, vui sướng hạnh phúc có và có cả đau lòng chua xót, nhỏ giọng khẳng định.
"Khi ta nghe được Tiêu Sắt kể, các vị Trưởng lão muốn Vô Tâm đến đây vì để giúp huynh hoàn thành tâm nguyện cuối cùng là gặp lại người mình yêu lần cuối. Ta đã cực kỳ muốn gặp huynh, muốn xem thử nam nhân như thế nào lại thâm tình như thế. Ta thật ngưỡng mộ tình yêu mà huynh giành cho tỷ ấy." Quả Quả hai tay ôm lấy mép chậu, tựa cằm xuống hai mu bàn tay, nghiêng đầu nhìn Cổ chủ, không giấu được sự ngưỡng mộ trong ánh mắt lẫn lời nói.
"Huynh... có thể hay không... kể cho ta chuyện của hai người? Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-qua-chi-dong-nhan-thieu-nien-ca-hanh/2114003/chuong-16-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.