"Mọi người xem..." Quả Quả thích thú chỉ tay về hướng đông. "Thật đẹp ah!!!"
Cả ba dừng lại ngắm nhìn cảnh sắc lúc này. Mặt trời bắt đầu ló dạng, cả một vùng chân trời đỏ rực dần hiện ra, những ánh nắng rực rỡ chợt lộ rõ và soi đến nơi vách núi họ đang đứng. Tạo nên một bức tranh tuyệt mỹ. Họ luyến tiếc muốn ngắm nhìn thêm một chút phong cảnh tuyệt mỹ này. Nhưng cuộc hành trình phía trước còn nhiều điều đang đợi họ. Là vui hay buồn, là an hay nguy phải cùng nhau bước tiếp mới có thể xác định được.
Vô Tâm quay đầu ngựa chạy tiếp, Lôi Vô Kiệt, Quả Quả và Tiêu Sắt đuổi theo sau.
Ngựa phi được một lát. Quả Quả ở phía sau chợt la to: "Vô Tâm dừng lại."
Vô Tâm nghe thấy tiếng Quả Quả vội thu dây cương, bắt ngựa dừng lại. Con ngựa đang chạy với tốc độ cao đột nhiên nhận được lệnh dừng lại liền hí vang, bật cả hai chân trước lên cao. Rồi mới dừng lại được. Phía sau Lôi Vô Kiệt, Quả Quả đã dừng ngựa. Tiêu Sắt cũng cho ngựa đi chậm lại, đến chỗ ba người họ hội tụ.
"Quả Quả tỷ, có chuyện gì vậy?" Lôi Vô Kiệt nhìn Quả Quả hỏi.
"Xuống ngựa." Quả Quả lười nói.
"Hả...???" Lôi Vô Kiệt không hiểu. Cả Vô Tâm và Tiêu Sắt cũng không hiểu cô nương này định giở trò gì.
"Nhanh lên... ta bảo đệ xuống ngựa." Quả Quả lặp lại.
Lôi Vô Kiệt dù không hiểu nhưng cũng làm theo, liền xuống ngựa. Quả Quả sau đó cũng xuống ngựa. Thấy Quả Quả và Lôi Vô Kiệt đều xuống ngựa, Vô Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-qua-chi-dong-nhan-thieu-nien-ca-hanh/153020/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.