Vì mới quay lại làm việc nên Hán Đông Khuê rất bận, Bách Lý Giai Ninh cũng không muốn làm phiền anh, giờ nghỉ trưa, cô ngồi một mình trong phòng ăn hộp cơm mà anh chuẩn bị sẵn ở nhà cho cô mang theo. Tô Tuyết không biết từ đâu tốc biến đến bên cạnh cô, kéo ghế dịch lại gần, ra vẻ thần bí: “Chị Ninh, có chuyện này… em không biết có nên nói với chị hay không.”
“Không biết nên nói hay không thì tốt nhất đừng nói.”
“Chị Ninh, em đang lo cho chị chết đi được.” Khoé miệng của Tô Tuyết trễ xuống. “Sao chị vẫn có thể bình thản ngồi ăn cơm như vậy hả?”
“Tại sao chị lại không được bình thản?” Bách Lý Giai Ninh cúi đầu uống một thìa canh. “Nghe ngóng được chuyện gì hay ho thì kể cho chị hóng với?”
“Đúng là hoàng đế chưa vội mà thái giám đã gấp rồi.” Tô Tuyết bĩu môi, sau đó thấp giọng hào hứng nói. “Có nhiều tin đồn khác nhau, chị muốn nghe tin tốt hay tin xấu trước?”
“Tin xấu trước đi.” Bách Lý Giai Ninh cầm cái thìa nhỏ áp lên môi, khoé miệng nở nụ cười.
“Tin xấu là chị được Tổng giám đốc bao nuôi, còn tin tốt là chị sắp được gả vào hào môn. Nhưng mà tin đồn cũng chỉ là tin đồn thôi, chị đừng để vào trong lòng nhé.” Tô Tuyết kể xong còn cẩn thận nhìn sắc mặt Bách Lý Giai Ninh xem cô có ổn không.
Trong phòng Quảng cáo, Bách Lý Giai Ninh thân với Tô Tuyết nhất, cô bé này tuy còn trẻ nhưng đã rất nhanh nhẹn hiểu chuyện, lại tốt bụng ấm áp. Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-phu-my-di-xem-mat-gap-phai-phu-nhi-dai-dinh-nguoi/439580/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.