Sang ngày hôm sau, cơn mưa đêm qua đã tạnh hẳn, những tia nắng mặt trời hiếm hoi le lói giữa mùa đông lạnh giá, lọt qua cửa sổ sát đất chiếu vào căn phòng. Bách Lý Giai Ninh mơ mơ màng màng dụi mắt thức dậy. Đến lúc tỉnh táo hẳn, cô lăn một vòng trên chiếc giường king size màu xám, vươn tay quờ quạng mò tìm điện thoại. Mở được điện thoại ra xem thì đã thấy màn hình hiển thị 9 giờ.
Thôi chết, muộn làm rồi! Ai đã tắt chuông báo thức của cô?
Cô vội vàng hất tung chăn bước xuống giường, xỏ chân vào dép đi trong nhà. Trong phòng chỉ có một mình cô, không thấy bóng dáng Hán Đông Khuê đâu cả.
Bách Lý Giai Ninh vừa từ nhà vệ sinh đi ra thì thấy Hán Đông Khuê đẩy cửa bước vào.
“Em dậy rồi à?”
“Sao anh không gọi em dậy? Muộn giờ làm mất rồi.”
“Anh xin nghỉ cho em rồi, nếu mệt thì cứ ngủ tiếp đi.”
Bách Lý Giai Ninh vừa ngẩng đầu lên liền thấy Hán Đông Khuê chỉ mặc một chiếc quần thể thao. Nửa người trên anh để trần, khoe trọn thân hình cường tráng màu đồng hoàn mỹ.
“Sao anh không mặc áo vào?”
“Nhìn đã nhìn rồi, sờ cũng sờ rồi, em còn ngại cái gì?” Hán Đông Khuê trêu chọc cô.
“Nhưng mà chưa làm!”
Hán Đông Khuê bật cười, trong lòng thầm nghĩ biết thế hôm qua không tha cho cô. Nghĩ vậy nhưng anh vẫn lấy trong tủ ra một chiếc áo thun dài tay mặc vào.
“Của em này.” Vừa nói anh vừa đưa cho cô một cái túi giấy rất to. Bách Lý Giai Ninh nhận lấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-phu-my-di-xem-mat-gap-phai-phu-nhi-dai-dinh-nguoi/439565/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.