Hán Đông Khuê khoanh tay trước ngực, cúi đầu nhìn Bách Lý Giai Ninh, hất mặt hỏi ngược lại: “Thằng nhóc đó là ai?”
“Thằng nhóc nào?”
“Thằng nhóc đưa em đi ăn trưa.” Hán Đông Khuê bóp cằm cô nâng lên.
“Trời ạ, người ta chỉ kém anh 4 tuổi thôi, đối tác của công ty.”
“Đi với hắn có vui không?” Hán Đông Khuê nghiến răng hỏi, chỉ cần Bách Lý Giai Ninh nói có, anh lập tức cho cô biết thế nào là hình phạt thích đáng.
“Vui lắm, anh ta rất hiểu biết lại còn hài hước. Chúng tôi nói đủ thứ chuyện luôn.”
“Ninh Ninh, em giỏi lắm, trước mặt anh mà dám khen người đàn ông khác.”
“Thì làm sao nào? Anh ghen à?” Bách Lý Giai Ninh điệu đà đặt tay lên vai của anh, những ngón tay thon dài vuốt ve dọc theo nếp gấp áo sơ mi.
“Đúng, anh ghen đấy. Em chỉ có thể là của anh.” Hán Đông Khuê vươn tay gỡ hai cúc áo sơ mi của cô, cảnh xuân phơi phới lập tức lộ ra.
“Này, anh làm gì thế? Ui đau!”
Hán Đông Khuê vừa ấn thêm một dấu hôn nữa lên khe ngực sâu hun hút của cô, cười xấu xa như vừa được ăn vụng. “Đánh dấu lãnh thổ! Thật là muốn xăm ba chữ Hán Đông Khuê lên ngực em mà.”
“Anh không nghĩ đến chuyện trong tương lai à? Anh đem bắn cái thứ đó lên hình xăm tên anh khác gì tự bắn vào mặt mình.” Bách Lý Giai Ninh vội vàng cài lại cúc áo.
Hán Đông Khuê trừng mắt nhìn về phía cô, cô cũng trợn mắt lên trừng lại. Anh với tôi, xem ai trừng được lâu hơn?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-phu-my-di-xem-mat-gap-phai-phu-nhi-dai-dinh-nguoi/439558/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.