Đánh chén hết một bàn đồ ăn, Bách Lý Giai Ninh rủ Hán Đông Khuê đi bộ ven hồ cho tiêu cơm. Gió từ mặt hồ thổi vào, Bách Lý Giai Ninh không nhịn được hắt xì một cái.
Vài giây sau, một chiếc áo khoác trùm kín lên người cô. Cô ngẩng đầu lên định cảm ơn thì đôi môi đã bị cảm giác ấm áp mềm mại chặn lấy. Khuôn mặt Hán Đông Khuê gần trong gang tấc, ngũ quan đẹp đẽ của anh phóng đại trước mắt cô.
Hán Đông Khuê trằn trọc mà ôn nhu hôn lên môi cô, nụ hôn này rất nhẹ nhàng, không hề có chút vội vã nào, đơn giản chỉ là muốn bày tỏ cảm xúc chân thật dành cho cô.
Bách Lý Giai Ninh kinh ngạc, theo phản xạ nắm chặt lấy áo len trước ngực anh, đầu hơi ngửa ra sau.
Nụ hôn kéo dài rất lâu, lâu đến mức Bách Lý Giai Ninh cảm thấy oxy trong người đã bị Hán Đông Khuê cướp sạch, anh mới chậm rãi buông cô ra.
Bách Lý Giai Ninh choáng váng bừng tỉnh, hồi lâu mới phản ứng được mình bị anh hôn rồi, không những thế còn là hôn sâu.
Một tay Hán Đông Khuê ôm eo cô, một tay nâng cái cằm nhỏ nhắn của cô lên, trầm giọng nói: “Thật không muốn thả em về.”
Bách Lý Giai Ninh kiễng chân áp sát ngực anh, thì thầm vào tai anh: “Ngày tháng về sau còn dài, anh sẽ không phải thả tôi về nhà nữa mà là trực tiếp thả tôi lên giường. Đừng có nôn nóng.”
Hán Đông Khuê không nhớ mình đã đưa Bách Lý Giai Ninh về rồi rời khỏi tiểu khu nhà cô bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-phu-my-di-xem-mat-gap-phai-phu-nhi-dai-dinh-nguoi/439555/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.