Tông Chính Vô Ưu không để ý đến Tông Chính Vô Trù, tay hắn sờ soạng phía sau tai của nữ tử, tìm không thấy chút dấu vết dán sát vào da thịt, mà làn da của nữ tử này bóng loáng tinh tế, bộ dáng hoàn toàn không giống là đã dịch dung. Nhưng mà, gương mặt tuy giống nhau, lại có cảm giác có chỗ nào không đúng. 
Tông Chính Vô Ưu đang trong suy nghĩ, Thái hậu Khải Vân nói: "Hai người các ngươi dám đùa bỡn ai gia, hừ! Vậy đừng trách ai gia tàn nhẫn độc ác. Ngân Hương, ẵm đứa bé ra đây." Ngữ khí Thái hậu Khải Vân rõ ràng là thẹn quá thành giận, chẳng lẽ, nữ tử này thật là A Mạn của hắn? 
Tông Chính Vô Ưu dùng tay đo eo nữ tử, hơi béo một chút, Mạn Yêu mới vừa sinh xong đứa bé không lâu, thân hình có biến hóa cũng là chuyện bình thường, vả lại đã xa cách nửa năm, không thể lấy béo gầy để phân biệt. Bỗng nhiên, ở trên bàn tay của nữ tử, hắn vuốt được một khối xương hơi nhô ra một chút, động tác của hắn khựng lại, mắt phượng híp lại. Tông Chính Vô Ưu giương mắt nhìn Khải Vân đế ở trên đài cao từ đầu đến cuối vẫn chưa từng mở miệng nói chuyện cũng chưa từng có bất luận một động tác nào, Tông Chính Vô Ưu kiềm chế xuống sự nghi hoặc trong lòng, mặt không biểu tình đem nữ tử an trí ở trước người hắn, cũng không chạm vào một cái nữa. 
Tông Chính Vô Trù đem động tác của Tông Chính Vô Ưu xem vào trong mắt, trong lòng hiểu rõ. 
Trên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-phat-hoang-phi/732850/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.