Tiếng gió dưới chân khác đi, Bạch Ngọc Đường nhanh chóng vặn người chuyển hướng, khẽ khàng đáp xuống đất. Vừa đứng vững thì bên tai đã vang lên một tiếng “Tách” nho nhỏ, Triển Du Huy nhảy xuống trước đã mở đèn pin mắt sói trong tay lên, quơ quơ cột sáng, đứng yên chờ cho mắt của hắn thích ứng với ánh sáng đột ngột.
Sau khi hết chói mắt, Bạch Ngọc Đường quay đầu, bắt đầu cẩn thận xem xét mộ đạo bên người.
Vị trí hắn lựa chọn vô cùng tốt, vừa vặn rơi đúng vào điểm bắt đầu mộ đạo chủ, tránh khỏi vô số những nhánh nhỏ nhằng nhịt ở phía trước dùng để qua mắt người mà trực tiếp dẫn tới vị trí của chủ nhân ngôi mộ. Thế nhưng nhìn con đường dài tít tắp trước mắt, Bạch Ngọc Đường khẽ chau mày, ánh mắt chứa một điểm khó hiểu:
—— Theo lý thuyết, nếu như là mộ cổ Tây Hạ thì ắt hẳn sẽ giống với những ngôi mộ đã phát hiện trước đó, phải là mộ đạo đắp bằng đất mới đúng. Thế nhưng, mộ đạo ở đây lại dùng đá xanh để lát mặt đất, thoạt nhìn rất giống với những con đường ở thành cổ. Vách tường thì lại được đắp đất vàng như những ngôi mộ cổ Tây Hạ từng được phát hiện. Cả mặt đất lẫn vách tường đều được đánh bóng loáng, tay sờ lên không hề có chút cảm giác thô ráp nào của đất cả, thật giống như sau khi được đầm chắc thì đã bôi lên một lớp gì đó vậy.
“… Ngôi mộ này đúng là có chút kỳ lạ…” Bạch Ngọc Đường còn đang trầm tư thì Triển Du Huy đứng bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nien-than/94488/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.