Chương trước
Chương sau
Cách thời gian quay phim ở Thanh Hải cũng đã được hơn bốn tháng.Đông đi xuân tới, xuân qua hạ bắt đầu, bốn mùa như một cái chớp mắt chính là sự tuần hoàn.

Hậu kỳ chế tác của > đã gần hoàn thành, Triệu Tây Âm cũng nhận được các video ngắn liên quan từ phía đoàn phim.Cách màn hình, người vẫn là người kia, nhưng luôn có một loại cảm giác thoáng qua như đã cách một thế hệ.Cô lại đi soi gương, nhìn thấy người phụ nữ trong gương phần bụng nhô lên như một tòa núi nhỏ, loại buồn vô cớ này càng thêm rõ ràng.Hu hu hu, cái bụng như quả bóng nhỏ.Theo tiến độ, thời gian tuyên truyền cho chính thức bắt đầu, các tạp chí truyền thông lớn đã sớm làm nóng dư luận.

Chính vào thời điểm này, có một việc xảy ra với Triệu Tây Âm, cũng không tính là chuyện nhỏ.ửu>Một thứ sáu yên bình, trên Weibo xuất hiện một hotsearch, tag là nữ diễn viên đẹp nhất, khung ảnh chín bức đều là ảnh chụp Triệu Tây Âm.

Từ hoạt động năm nhất của cô đến hiện tại là học viên khiêu vũ, không thổi phồng không bôi đen, thực sự xinh đẹp.ửu>Rất tuyệt là, nhiệt độ của weibo này không hạ xuống, đến 8 giờ là giờ hoàng kim buổi tối, số lượng chuyển phát vậy mà không giảm.

Chợt nhìn, tỷ lệ lộ diện tốt bao nhiêu, là chuyện tốt.

Nhưng nghĩ lại một chút thật sự không thích hợp.

Đầu tiên là tiêu đề, cái gì gọi là “Nữ diễn viên đẹp nhất”? Triệu Tây Âm là một người không có danh tiếng gì, đội lấy cái mũ này không phải đắc tội với các nữ diễn viên chuyên nghiệp trong đoàn phim hay sao? Tiếp theo nội dung này, một lời không hợp đã tung ảnh chụp lên là chuyện gì xảy ra? Ý đồ đáng chết.Lúc này mới được mấy giờ, hướng gió trong bình luận đã không thể nhìn nổi.“Nghĩ như vậy là nổi??? Cái hotsearch này bỏ ra bao nhiêu tiền??”“Cô ta cũng có thể được gọi là “diễn viên” à? Tôi là một người qua đường còn cảm thấy Nguyễn Đại tốt hơn cô ta.”“Cuối cùng không phải người qua đường, lầu trên nhà ai xem một chút đã biết, ôm Đại Đại đi, một mình xinh đẹp đi.”Về sau, các bình luận hot đều bị người hâm mộ của các minh tinh khống chế.Vừa khéo là, sau 8 giờ lượng truy cập giảm, mấy cái tài khoản marketing lại phát tin nóng trên weibo:“Cô gái này họ Triệu, là người phối hợp múa dẫn đầu với Tô Dĩnh trong, chân chính là một người mới, tốt nghiệp học viện vũ đạo Bắc Kinh năm 201x, tham gia thi đấu quốc tế tại nước Pháp, lúc ra sân khấu gặp phải sự cố nghiêm trọng, làm học viện hổ thẹn.

Sức mạnh tư bản thật vĩ đại ☺”ửu>Dưới bình luận của weibo lại là phát biểu của những người biết rõ tình hình:“Cô ta là học trò của Đới Vân Tâm, nhưng hai người lại náo loạn tách ra, nguyên nhân các bạn cũng hiểu.

Tóm lại hiện nay vị bạn học Triệu này xây dựng mối quan hệ với Tô Dĩnh.

Thủ đoạn vẫn lợi hại y như hồi còn học đại học.”“Chính thức có hai vị kim chủ, một cái là vị họ Mạnh nào đó của giải trí Phàm Thiên, một vị là họ Chu nào đó chủ tịch tập đoàn Kinh Mậu.

Họ Chu năm nay gần năm mươi, cũng thua thiệt cô xuống miệng được.”Tư tưởng kỳ diệu, chữ nào chữ nấy đều không chịu nổi.Trong thực tế, loại tin đồn này nhiều không kể xiết, nhiều lắm là một ngày thì nhiệt độ sẽ hạ xuống.

Nhưng sự việc lần này của Triệu Tây Âm, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng.

Những người hâm mộ của các diễn viên tham gia bất mãn, cùng nhau vây đánh, còn không biết những người tự xưng là người trong cuộc bước ra từ đâu mà nói những lời vô nghĩa.ửu>Triệu Tây Âm lập tức bị dán lên cái mác chướng khí mù mịt.Lúc việc này xảy ra, Chu Khải Thâm đang đi công tác nước ngoài, giờ giấc chênh lệch, chờ đến ban ngày anh biết chuyện thì tình hình trong nước đã rất nghiêm trọng.Cũng không biết là ai cung cấp số điện thoại, truyền thông lớn nhỏ đều gọi điện tới.

Điện thoại của Triệu Tây Âm hầu như không có thời gian ngừng, điện thoại từ cả nước gọi đến cứ hai phút một lần, Lê Nhiễm và Tiểu Thuận sau khi lên mạng biết chuyện này, trước tiên tới đây ở cùng cô.Lúc Chu Khải Thâm đi công tác, bình thường Triệu Tây Âm đều ở nhà một mình.

Cô dặn đi dặn lại, “Các cậu đừng nói cho ba tớ biết nha.”Lời nói còn nóng hổi, lập tức đã phát hiện dưới lầu có mấy phóng viên đang ngẩng đầu nhìn quanh tìm kiếm tầng lầu.

Dọa đến Lê Nhiễm và Tiểu Thuận, họ nhanh chóng đưa Triệu Tây Âm trở về phòng làm việc.Lê Nhiễm đau lòng cho cô, tức giận đến mức nước mắt cũng sắp chảy ra rồi, “Ai mà thất đức như vậy chứ! Cậu còn đang lớn bụng, giờ như đang chạy nạn vậy.

Trêu ai ghẹo ai, những ký giả đó có đạo đức xã hội hay không vậy, tìm tới cửa là chuyện gì chứ, đây là phạm pháp!”Triệu Tây Âm cũng ngốc luôn, ngồi trên sofa ôm bụng khẽ nhíu mày.Tiểu Thuận bị dọa, nói chuyện run rẩy, “Chị, chị sao rồi? Tây tỷ à đừng dọa em.”Triệu Tây Âm ngẩng đầu, đôi mắt ửng đỏ, trả lời: “Nó đạp tớ này.”Đây là lần đầu tiên Triệu Tây Âm cảm nhận được thai động.Lê Nhiễm hỏi cô: “Có khó chịu hay không?”“Không khó chịu nha, như cái túi phồng lên.”“Tớ nói là chuyện trên mạng kìa.”Triệu Tây Âm suy nghĩ một chút, nói: “Vẫn ổn.”Lê Nhiễm hiểu rõ cô, nói còn ổn, nhất định là không thể nào ổn.

Bởi vì đã có người khởi xướng chủ đề, nói tẩy chay Triệu Tây Âm, cũng như muốn tẩy chay bộ phim này.

Chút chuyện xấu lại bị mua hotsearch.ửu>Phim dự định được ra mắt vào đầu năm mới, còn được tổng cục điện ảnh đề cử tham gia các liên hoan phim lớn trong và ngoài nước.

Nếu như tình huống càng ngày càng nghiêm trọng, việc bỏ xe giữ tướng không phải không có khả năng xảy ra.

Nhưng kỳ quái là, bên phía đoàn phim cũng chưa tìm đến Triệu Tây Âm lần nào.Ngày hôm sau, tài khoản chính thức của đoàn kịch điện ảnh đã đăng một bài weibo thái độ ủng hộ:ửu>Gần đây trên mạng lan truyền tin tức thất thiệt về một diễn viên có liên quan đến gây nên sự chú ý từ cộng đồng mạng, đoàn phim luôn yêu quý diễn viên trẻ tuổi, cũng cảm ơn các cô ấy vì bộ phim mà vất vả cố gắng.

Ở đây chính thức tuyên bố, phim đã tiến vào giai đoạn chế tác hậu kỳ, chúng tôi không tin vào lời đồn, không thay đổi diễn viên.

Bất kể là vai lớn hay nhỏ, phần diễn nhiều hay ít, bất kỳ diễn viên nào tham gia quay chúng tôi sẽ hết sức bảo vệ quyền lợi hợp pháp của họ nếu cần thiết.ửu>ửu>Cùng lúc đó, mấy tài khoản truyền thông chính cũng bắt đầu tham gia.Phần lớn người tham gia diễn, ngay cả đạo diễn Bàng Sách đều chuyển phát Weibo này.ửu>Lần này, không có antifan khống chế bình luận, không có cái gì gọi là người qua đường cố ý thêm vào, người qua đường ăn dưa chân chính có cái nhìn khách quan hơn nhiều.

Mà không lâu sau đó, Weibo chính thức có dấu tích xanh của tập đoàn Kinh Mậu trực tiếp lên tiếng____“Công ty của chúng tôi đã ủy thác cho đoàn luật sư Vũ Minh nhằm lấy chứng cứ về phát ngôn sai sự thật lần này trên mạng, từng bước một sử dụng các biện pháp pháp luật cần thiết, giữ gìn quyền lợi hợp pháp cho Chu Khải Thâm tiên sinh và phu nhân.Như trên.”“Cmn? Kim chủ phía sau là chủ tịch Kinh Mậu?? Cái xí nghiệp này rất là trâu bò, người không biết xin mời tra Baidu.”“Cô ấy vậy mà kết hôn rồi? Bà mẹ nó, gả cũng tốt quá đi!”“Không phải trước đó nói nhà trai lớn hơn nhà gái hơn hai mươi tuổi sao? Tôi mất trí nhớ rồi à?”“Lầu trên tỉnh lại đi, trong bình luận có ảnh chụp, đôi chân dài này thật tuyệt.”“Cho nên những kẻ tung tin đồn kia bị vả mặt có đau không hì hì ha ha.”Sau khi bắt tay vào xử lý cho đến bây giờ chỉ mới hai mươi bốn giờ, tình thế nhanh chóng lắng lại.

Ngày hôm sau, các bài bôi đen có liên quan đều bị xóa bỏ, cuối cùng không tìm thấy tên và ảnh chụp của Triệu Tây Âm nữa.Chu Khải Thâm từ Hà Lan về nước, sau khi xuống máy bay thì đi thẳng đến phòng làm việc của Lê Nhiễm.

Vốn tưởng rằng sẽ thấy Triệu Tây Âm thương tâm bất lực, vào cửa mới thấy tình cảnh ba người ngồi xếp bằng trên thảm, thảnh thơi chơi đấu địa chủ.Triệu Tây Âm cắn kẹo que, cười xán lạn với anh một tiếng: “Anh trở về rồi!”Chu Khải Thâm ngẩn người, giật mình phát hiện, cô gái này còn kiên cường hơn trong tưởng tượng của anh.Hai người giống như ngày thường dắt tay nhau về nhà, tự nhiên như vậy, giống như cái gì cũng chưa từng xảy ra.

Triệu Tây Âm dắt lấy tay anh mà đong đưa, nói muốn đi ăn bò bít tết.

Chu Khải Thâm lo lắng xảy ra chuyện, vì an toàn của cô thuyết phục để hôm khác.Triệu Tây Âm lập tức hóa thân thành gấu túi, dính ở trên người anh không xuống.Lẩm bẩm rầm rì, Chu Khải Thâm đi chết cũng bằng lòng.Bọn họ đi Quốc Mậu, lúc ăn xong đi ra, trùng hợp đụng thẳng vào Mạnh Duy Tất đang cắm đầu đi tới.Ba người đều sững sờ.Triệu Tây Âm nắm tay Chu Khải Thâm, theo bản năng nắm thật chặt.Cô không có ý gì khác, hai người đàn ông này nước lửa không dung, lần nào gặp nhau không phải đánh nhau thì chính là đổ máu gãy xương, thật sự là có bóng ma tâm lý.Một khung cảnh trầm mặc, Chu Khải Thâm quay đầu thấp giọng nói với cô: “Qua bên kia chờ anh.”Triệu Tây Âm gật đầu, nghe lời đi xa một chút.Chu Khải Thâm nhìn Mạnh Duy Tất, sau đó đến gần ánh mắt thành khẩn có mấy phần thật lòng thật dạ.

Anh nói: “Chuyện của Tiểu Tây, cảm ơn.”Trận phong ba trên mạng kia, thật là ngoài tầm tay với một người ở Hà Lan, hiệu suất xử lý không bằng trong nước.

Có thể nhanh chóng như thế, dùng thủ đoạn quan hệ xã hội nghiêng về một phía như vậy, còn có ai có thể làm được? Áp lực từ phía trên, cũng chỉ có Mạnh Duy Tất.Mạnh Duy Tất gật đầu, lạnh nhạt “Ừm” một tiếng.Chu Khải Thâm nói: “Sau này nếu có việc gì cần hỗ trợ thì cứ việc nói.”Mạnh Duy Tất như cười một cái rất nhạt nhẽo, ngữ khí vẫn bình thường như cũ, “Được.”Vài câu ngắn gọn chủ động, tựa hồ có nhiều thứ lại không giống vậy.Yên tĩnh một lát, Mạnh Duy Tất hỏi: “Tôi có thể nói với Tiểu Tây mấy câu không?”Chu Khải Thâm quay đầu nhìn Triệu Tây Âm đứng bên phải cách đó không xa, quay đầu trở lại, nói: “Có thể.”Người Mạnh Duy Tất cao, Triệu Tây Âm mang giày đế bằng, thoáng ngửa đầu nhìn anh.Ánh mắt anh rơi vào trên áo khoác rộng rãi của cô, lúc cô đứng im bất động, không quá thấy bụng.Mạnh Duy Tất hỏi: “Mấy tháng rồi?”Triệu Tây Âm đáp: “Năm tháng.”Một hồi yên tĩnh.Anh giương mắt lên, ánh mắt lại bình tĩnh, “Chuyện trên mạng em đừng suy nghĩ nhiều, sẽ tốt thôi.”Triệu Tây Âm chân thành nói: “Cảm ơn anh.”“Tiện tay mà thôi,” Mạnh Duy Tất cười cười, “Em cũng chú ý thân thể nhiều hơn, Tô Dĩnh là người cuồng công việc, em đừng học theo cô ấy.”Triệu Tây Âm cũng mỉm cười, “Hôm qua cô ấy gọi điện thoại lại cho em, muốn em học tập cô nhiều hơn.”Mạnh Duy Tất nhíu nhíu mày, “Thật không khiêm tốn.”Hai người nhìn nhau, ý cười càng nhiều, ánh mắt cũng sáng lên mấy phần.Trong lòng Mạnh Duy Tất có chừng mực, biết đã được rồi cũng không giữ cô lại quá lâu.

Anh vươn tay, một động tác tự nhiên thẳng thắn.

Ánh mắt Triệu Tây Âm rơi xuống lòng bàn tay anh, mi mắt cô nhẹ nhàng giật giật.Cô không chủ động, nhưng Mạnh Duy Tất vẫn dắt tay cô.Lòng bàn tay người đàn ông ấm áp, không nhẹ không nặng mà bao phủ lấy mu bàn tay cô, không có cảm giác nóng rực, cũng không có đè nén khát khao.

Cả người anh đều là bình thản ung dung.

Triệu Tây Âm nhìn sau lưng anh, đầu tiên là nhìn thấy bờ vai của anh, khí chất thiếu niên rút đi, chỉ còn có thành thục trầm ổn.

Lại nhìn lên, tóc ngắn cắt chỉnh nhẹ nhàng thoải mái, khoảng cách gần như thế, Triệu Tây Âm chợt phát hiện Mạnh Duy Tất có mấy sợi tóc bạc.Trong lòng cô lại buồn vô cớ, thời gian mà, thật sự chỉ là một cái chớp mắt.Mạnh Duy Tất nắm tay Triệu Tây Âm, biểu cảm không có gì khác, rất thản nhiên đón nhận ánh mắt chăm chú của Chu Khải Thâm cách đó mấy mét.Chu Khải Thâm không nói, anh cũng không lên tiếng.Mỗi một bước đi sẽ cách thời gian buông tay gần hơn một giây.Mạnh Duy Tất nhớ tới năm ấy mình hai mươi ba tuổi, lần đầu tiên nhìn thấy Triệu Tây Âm, cô không có chút hình tượng nào mà ăn cá viên, như con mèo nhỏ mặc váy hoa, vô cùng lễ phép mà hỏi anh, “Cậu cũng là sinh viên học viện vũ đạo Bắc Kinh sao?”Mạnh Duy Tất lúc ấy lập tức vui vẻ, sờ sờ mặt mình, rất đắc ý nghĩ, “Dáng dấp mình thật trẻ tuổi.”Đó là chuyện xưa ban đầu, như sau cơn mưa lại thấy cầu vồng, ánh sáng nhàn nhạt, lại vấn vương không dứt.Bây giờ, yêu đã tan rã, hận cũng mơ hồ, tiếc nuối duy nhất có lẽ là thời niên thiếu giận dỗi không hiểu chuyện.

Nếu như, nếu như năm ấy mình lại cố gắng một chút, phải chăng kết cục không giống thế này.Mạnh Duy Tất cũng cười theo, làm sao có nhiều cái nếu như.Cảnh tượng của nửa đời trước đã là quá khứ đối với anh.Mạnh Duy Tất buông tay Triệu Tây Âm ra, nhẹ như mây gió mà nói với cô: “Đi thôi.”Sau đó anh không nhìn lại, quay người đi về hướng thang máy, không quay đầu lại nữa.____Cuối tuần, Triệu Tây Âm cùng Chu Khải Thâm về nhà ăn cơm.Triệu Văn Xuân làm thịt kho tàu, nấu canh, còn lên mạng học làm món salad hoa quả.

Chưa kể là thật sự có hình có dạng.

Triệu Tây Âm nhìn một chút đã nhận ra, “Thầy Triệu, ba còn biết làm đồ ăn trên mạng!”Chu Khải Thâm nhìn nhìn, bình luận: “Câu kia nói thế nào?”Triệu Tây Âm và anh liếc nhìn nhau, hai người cùng kêu lên: “Không biết nấu nướng may vá không phải giáo viên tốt.”Triệu Văn Xuân là giáo sư ngành Trung văn, hoàn toàn không hiểu được cái này, mà là hết sức nghiêm túc vạch ra sai lầm ngữ pháp logic trong câu nói này.

Triệu Tây Âm trốn phía sau Chu Khải Thâm đẩy anh về phía trước, “Có nghe thấy thầy Triệu dạy bảo không, có thấy nhận thức sai lầm hay không hả hả hả?”Tay Chu Khải Thâm vòng ra phía sau, nhẹ nhàng bấm trên mông cô, lấy đó làm cảnh cáo.Triệu Tây Âm hu hu cáo trạng với thầy Triệu, “Thầy! Chu Khải Thâm bóp con.”Triệu Văn Xuân giơ cái nồi vung vẩy trong không trung, “Chu Khải Thâm cậu ngồi xuống cho tôi, đừng động tay động chân với khuê nữ của tôi.”Ông chủ Chu phiền muộn, quay đầu trừng mắt nhìn Triệu Tây Âm, lại đổi được sự dương dương đắc ý của cô.Lúc ăn cơm, khẩu vị của Triệu Tây Âm không lớn, sức ăn giống như trước khi mang thai.

Liên quan đến khiêu vũ, mấy năm nay tự hạn chế ăn uống cũng thành thói quen, cũng có chừng mực.

No bụng bảy tám phần đã để đũa xuống không ăn thêm nữa.Cũng may Triệu Văn Xuân và Chu Khải Thâm đều không phải người có quan niệm cổ xưa, mỗi lần kiểm tra đều bình thường, không cần buộc người ăn nhiều làm gì.Thầy Triệu uống canh xong, bỗng nhiên nói: “Con có nghe nói không?”Triệu Tây Âm: “Sao ạ?”“Mẹ con bên kia xảy ra chút chuyện.”“Thế nào?” Triệu Tây Âm nhíu mày, “Bà ta lại tìm ba gây phiền toái?”“Không có.” Triệu Văn Xuân buông chén canh xuống, bình tĩnh nói: “Bà ta ly hôn.”Đinh Nhã Hà và người chồng thứ hai Nghê Hưng Trác ly hôn.Ngay tháng trước, không rõ nguyên nhân, nhưng những người biết chuyện đều hiểu, người đã bước một chân xuống mồ, có thâm cừu đại hận gì mà náo loạn đến mức ly hôn? Đơn giản là tháo mặt mũi đối phương, chọc cột sống lẫn nhau.

Nghê Hưng Trác biết chuyện Nghê Nhụy mang thai sảy thai, tức giận đến mức muốn đoạn tuyệt quan hệ cha con với cô ta.Tìm hiểu ngược về mấy đời trước của nhà họ Nghê, chân chính là dòng dõi thư hương thế gia.

Trong sạch chính trực, gia phong nghiêm cẩn, trăm triệu không nghĩ tới con gái mình sẽ làm ra loại chuyện xấu này.

Con không dạy, lỗi của cha.

Nghê Hưng Trác biết rõ, cái này không thể không liên quan đến sự nuông chiều hàng ngày của Đinh Nhã Hà.

Dạng người gì sẽ có kết quả đó.

Tất cả đều là tự chuốc lấy đau khổ.Thân thích nhà họ Nghê đông đảo, mũi dùi đều nhằm ngay vào Đinh Nhã Hà.

Đinh Nhã Hà tứ cố vô thân, trước đây lại có lỗi, đành phải nuốt răng gãy cùng máu xuống.

Lúc Nghê Hưng Trác ly hôn với bà còn nói một câu, “Triệu Tây Âm và Nghê Nhụy đều là con gái bà, bà nhìn tiểu Triệu đi, lại nhìn lại Tiểu Nhụy đi, bà làm mẹ cũng không có chút áy náy và suy nghĩ lại nào sao?”Việc ly hôn này vô cùng dứt khoát, Nghê Hưng Trác nhìn thì ôn tồn lễ độ, nhưng lúc rút dao cắt đứt không có chút chần chừ nào.

Đinh Nhã Hà đã là người trung niên, lại rơi vào kết cục như vậy.

Ba mươi năm Hà đông, ba mươi năm Hà tây.

Có lẽ bà cũng không nghĩ đến, năm đó tuyệt tình tuyệt nghĩa với Triệu Văn Xuân lại xảy ra, chẳng qua là lần này là đến phiên chính bà.Vốn Triệu Tây Âm đã ăn no, sau khi nghe được tin tức này lại cầm đũa lên, hạ đũa xuống chọn rau xanh trong chén.

Triệu Văn Xuân sợ cô suy nghĩ, nghĩ thầm hỏng rồi, thật sự không nên nhắc tới.

Vừa định giải thích hai câu, bỗng nhiên Triệu Tây Âm ngẩng đầu, nghiêm trang hỏi: “Ba, không phải ba muốn phục hôn với bà ấy chứ?”Triệu Văn Xuân sửng sốt: “Hả?”Triệu Tây Âm lo lắng thầm nghĩ: “Dì Vương ở sát vách hôm qua còn tìm ba cùng đi nhảy quảng trường kia, ngài năm nay năm mươi lăm á, không thể cặn bã như thế nha.” Sau đó cô thở dài một hơi, “Chuyện gì xảy ra vậy, người nhà họ Triệu đều thích phục hôn vậy.”Chu Khải Thâm đang ở một bên ăn thật ngon lành không hiểu chuyện gì đang xảy ra, trên đầu chậm rãi xuất hiện một dấu chấm hỏi.Triệu Văn Xuân bị oan uổng, vừa sốt ruột, cái gì cũng nói không nên lời, biểu cảm cực kỳ kỳ dị.Đang bế tắc thì có người gõ cửa.

Chu Khải Thâm đứng dậy đi mở cửa, giọng bà Vương sát vách lanh lảnh rất có tinh thần, “Thầy Triệu, hôm nay ông có đi múa quảng trường không?”Triệu Tây Âm cười phì một tiếng, nháy mắt mấy cái với ba mình, “Ngài có đi không nha?”Triệu Văn Xuân vội vàng hô: “Đi! Tôi đi! Tôi đi đi đi!!”____Ban đêm trở về Phạm Duyệt, Chu Khải Thâm yên ổn bình tĩnh lái xe, ngón tay gõ theo nhịp theo bài hát trên radio, rất hào hứng ngâm nga theo.

Ca từ rất trực tiếp, hát là “Một ánh mắt của em, anh muốn lên thiên đường.”Câu này chính là điệp khúc, lúc Chu Khải Thâm hát câu này, hát theo chuẩn nhất.Triệu Tây Âm nghe thấy buồn cười, lúc đèn đỏ, đưa tay qua dùng ngón tay trỏ nhẹ nhàng chọc chọc gò má của anh, mặt mày vui vẻ: “Em không có cho anh đi Thiên Đường, đừng suy nghĩ lung tung.

Ở lại nhân gian đi, làm bạn hồng trần sống tiêu tiêu sái sái.”Chu Khải Thâm cảm thấy quen tai, “Hả? Đây cũng là bài hát à?”Triệu Tây Âm trừng to mắt, “Trời, anh còn muốn hỏi? Cái này gọi là!”àm>“Khi cái gì?”“Chính là đó.”àm>“Anh biết, là anh hỏi em muốn làm cái gì? Nói cho hoàn chỉnh.”“Em không muốn làm cái gì mà, là nó gọi là ”àm>“Nói bậy.” Chu Khải Thâm quay sang, nghiêm túc uốn nắn, “Rõ ràng em làm trái tim nhỏ của anh.”Lúc này Triệu Tây Âm mới kịp phản ứng, người đàn ông thối này cố ý.Cô nhịn cười, giả vờ tức giận, quay đầu sang hướng khác nhìn ra cửa sổ, “Chu quê mùa.”Về đến nơi, sau khi hai người tắm xong lại cuộn trên ghế sô pha xem phim.Chu Khải Thâm vạn lần không bằng lòng, phụ nữ có thai xem phim kinh dị cái gì chứ, ảnh hưởng dưỡng thai.

Nhưng lại không chịu nổi Triệu Tây Âm dùng cả tay lẫn chân làm nũng, đành phải xem cùng với cô.“Không cho anh nhắm mắt.”“Không cho phép nhìn nơi khác.”“Muốn anh xem giúp em.”“Em buồn ngủ quá, em chợp mắt một lát, đợi chút nữa muốn anh nói diễn biến cho em biết.”Triệu Tây Âm thích ngủ, ghé vào giữa cổ anh, một chút hô hấp nóng ấm quét nhẹ qua xương quai xanh của anh.

Chu Khải Thâm an an ổn ổn ôm cô, lòng bàn tay nhẹ nhàng đặt ở bụng dưới của cô.

Không biết có phải là trùng hợp hay là có cảm ứng với nhau, tiểu Chu Chu bên trong lập tức động đậy, mạnh mẽ đạp lên lòng bàn tay anh.Chu Khải Thâm sững sờ, lập tức đổi vị trí khác.Bạn nhỏ bên trong lại đạp đạp anh.Chu Khải Thâm cười, lông mày kéo đến tận thái dương, mắt phượng nhếch lên, tất cả đều là ánh sáng ôn nhu.Mười lăm phút sau, Triệu Tây Âm thức dậy, mắt nhìn màn hình, âm thanh khàn khàn hỏi: “Người này trước đó vẫn là người tốt, sao lại làm người xấu rồi?”Chu Khải Thâm thản nhiên nhìn qua, à một tiếng, “Đạo diễn sắp xếp.”Tiểu thư cười vung mạnh một quyền, sau đó hai tay ôn nhu vòng lấy cổ anh, “Ông xã.”“Hửm?” Chu Khải Thâm hơi cúi đầu.Triệu Tây Âm thấp giọng nói: “Em rất thích anh.”Chu Khải Thâm nở nụ cười, “Anh biết.”___Hoàn chính văn___.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.