Tính toán một chút thì còn chưa đến nửa tháng nữa là tết.Công việc cuối kỳ đã kết thúc, Triệu Văn Xuân vốn đang muốn đi Quảng Châu và Thâm Quyến tham gia hai cái hội nghị giao lưu học thuật quốc tế cùng với người trong viện, nhưng mà thân thể của ông lại mắc bệnh nhẹ, chỉ có thể nuối tiếc rút lui.
Từ hôm qua, thầy Triệu chính thức nghỉ đông, ông là ông lão không chịu ngồi yên, kiếm việc cọ rửa quét dọn, đừng thấy ông là một người đàn ông nhưng thật sự làm việc nhà cẩn thận thành thạo.Sáng sớm Triệu Tây Âm thức dậy đã nhìn thấy bữa sáng phong phú trên bàn.
Chậc một tiếng cảm thán, “Được nghỉ đông đãi ngộ cũng cao hơn.
Thầy Triệu, ba về hưu đi, mở cái quán ở cửa tiểu khu chúng ta, thu nhập không ít hơn so với lương làm giáo viên của ba.”“Cái mồm mép láu lỉnh này của con học từ ai vậy?” Triệu Văn Xuân rất nghiêm túc, bưng sủi cảo hấp từ phòng bếp ra.Triệu Tây Âm mặt không đỏ tim không đập, tiện tay kéo người kia xuống nước, “Còn có ai nữa, là anh ấy chứ ai.”“Còn nói xấu cậu ta, không sợ ba có ấn tượng xấu với cậu ta sao?”“A.” Triệu Tây Âm vỗ đầu một cái, “Quên mất.
Vậy con thu hồi câu vừa nãy, ba nhớ kỹ câu này nha, Chu Khải Thâm uy mãnh bá đạo, anh tuấn nhiều tiền, một bữa có thể ăn năm chén cơm, một ngày phải uống mười thùng nước.”Triệu Văn Xuân bị chọc cười, “Ấn tượng càng kém hơn.”Triệu Tây Âm cúi đầu, khóe môi hơi cong.Triệu Văn Xuân không chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nien-hao-hop/3544471/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.