Đừng nhìn vào dáng vẻ hung dữ của thầy Triệu bây giờ, trông thì rất gì và này nọ đấy nhưng thật ra lại là con cọp giấy. Triệu Tây Âm quá hiểu bố mình, nhìn thấy không, rõ ràng là ánh mắt lấp lánh ánh sáng, chắc chắn là vui vẻ nhiều hơn tức giận.Đương lúc cô cảm thấy chuyện đã được giải quyết, nhìn vào trong thì thấy Triệu Linh Hạ đang bình tĩnh ngồi trên ghế sofa.Ngạc nhiên quá, cô của cô lại đến nhà cô, và còn ngồi tới tận bây giờ?Triệu Tây Âm phản ứng lại, nghĩ bụng hỏng bét rồi, thế là cô sụt vai, cúi thấp đầu, thành thành thật thật như thể gặp phải kẻ thù. Nhưng Triệu Văn Xuân lại bối rối, “Hở? Sao mặt mày con lại thành thế này, bố chỉ nói vu vơ vài câu thôi, con không cần sợ như vậy đâu.”Triệu Tây Âm đâu có sợ ông, rõ ràng là cô sợ cô của cô mà.Triệu Văn Xuân không dám nói nặng nữa, sợ con gái rượu hiểu sai ý mình.Nói một cách công bằng, ông thật sự tán thưởng và thích Chu Khải Thâm, cũng muốn cho hai đứa trẻ đến với nhau. Không vì gì cả, chỉ bởi vì trong tim cả hai đều có người còn lại mà thôi, chuyện tình cảm ấy mà, nếu chúng ta bỏ lỡ, có lẽ cả đời này sẽ không gặp được nữa.Khi bạn còn có thể nỗ lực, nên cố gắng nỗ lực.Khi bạn còn có thể thử, vậy thì bạn đừng vứt bỏ chính mình.“Chỉ là bố cảm thấy, xung quanh tiểu khu không được tốt cho lắm, tới lui đều là người quen cả, nhỡ bị họ nhìn thấy, sau đó họ hỏi bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nien-hao-hop/3544459/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.