Hôm nay lập đông, bầu trời thay đổi theo thời tiết, sáng sớm Triệu Văn Xuân đi mua thức ăn về nhà, quên mang găng tay làm cho hai tay cóng đến mức xoa tay không ngừng. Sau khi thu dọn xong, ông hướng về phòng ngủ hô lên, “Tiểu Tây, hôm nay trời lạnh, mặc áo bông đi.”
Triệu Tây Âm từ phòng ngủ đi ra, mắt thâm quầng có thể làm quốc bảo.
Triệu Văn Xuân đưa cho cô sữa bò nóng, “Con múc sủi cảo ra, đông chí ăn sủi cảo, mùa đông không lạnh lỗ tai.”
Triệu Tây Âm ngồi xuống, nhạt nhẽo, lặp lại hai lần mới chậm rãi ngẩng đầu, “Vâng? Gì ạ?”
Triệu Văn Xuân thở dài, đứa con gái ngốc này, hai ngày nay đều trong trạng thái như vậy.
Khuya ngày hôm trước Triệu Tây Âm về nhà, ông còn để dành phần lại một chén sườn kho, “Mới vừa học cách làm từ dì Lý, nếu con ăn thấy ngon, ngày mai gọi Khải Thâm đến nhà ăn cơm, thuận tiện để thầy Triệu lên lớp, nhắc nhở cậu ta.”
Triệu Tây Âm một mực im lặng, bỗng nhiên như bị vặn mở chốt xúc động, cảm xúc dâng lên nhiều lần, “Học cái gì? Ăn cơm cái gì? Tại sao lại cho anh ta ăn, ba không thể nấu cho anh ta ăn, anh ta không xứng thưởng thức tài nghệ của ba, không cho anh ta ăn, tuyệt đối không cho!”
Lời nói không mạch lạc tuôn ra một trận, dọa sợ Triệu Văn Xuân.
Nói đến đoạn sau, đầu lưỡi cũng không còn trôi chảy, Triệu Tây Âm gục xuống bàn khóc không thành tiếng.
Triệu Văn Xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nien-hao-hop/3544438/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.