Mạnh Duy Tất về nước rồi.
Kể từ cái hôm tình cờ gặp Chu Khải Thâm Triệu Tây Âm bỗng nhiên ngủ không được ngon, buổi tối mất ngủ, ban ngày thì nằm mơ.
Triệu Văn Xuân nhiều lần dặn dò, “Con đi gặp bác sĩ đi.”
Triệu Tây Âm ngồi trên ghế sofa mệt mỏi nhéo mi tâm, trong nhà rèm cửa mở toang, mười giờ sáng ánh mặt trời trở nên vô cùng chói mắt. Cô đưa tay cào cào tóc, dưới mắt là hai quầng thâm lớn.
Triệu Văn Xuân buộc tạp dề, tay cầm cái xẻng cơm hận không thể gõ nó lên đầu con gái rượu, “Có nghe thấy không!”
Triệu Tây Âm nhe răng trợn mắt: “Hung thủ.”
Ăn xong bữa sáng Triệu Văn Xuân muốn nói rồi lại thôi, ánh mắt cũng lấp lóe do dư, ấp úng nói: “Sáng sớm phía bên kia đã gọi sang, muốn bảo con hôm nay qua đó ăn trưa.”
Triệu Tây Âm nhìn vào gương tô son, hồi sau cô vẫn không nói gì. Rất lâu sau đó cô mới nói: “Con biết rồi ạ.”
Triệu Tây Âm ngồi tàu điện ngầm tới Xương Bình.
Tòa nhà này rất mới, dân số ít mà chất lượng lại cao, khu vực xanh hóa tươi tốt hệt như trong công viên. Người đi ra mở cửa cho cô là Nghê Nhụy, cô gái mười tám mười chín tuổi nhưng trên người lại mang theo dáng vẻ kiêu ngạo như thể không trông thấy ai.
“Không hiểu chuyện, chào hỏi đàng hoàng.” Người nói chuyện chính là chủ của nơi này Nghê Hưng Trác, dáng người cao lớn tính tình thận trọng, dù đã qua năm mươi tuổi nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nien-hao-hop/2502792/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.