(*)甲之蜜糖, 乙之砒霜: Ý chỉ với một người thì nói lời tốt đẹp, còn với một người thì nói những lời tổn thương trí mạng. Mở rộng ra, phụ nữ là một đóa Mạn Đà La (hoa bỉ ngạn),xinh đẹp rung động lòng người song mang theo kịch độc. Khi bạn bị cô ấy hấp dẫn, không kìm chế được muốn tới gần, bạn càng tới gần cô ấy thì càng bị mê hoặc, cuối cùng bạn hệt như bị mất đi ý thức, rồi chết tựa cánh hoa bỉ ngạn rơi khỏi đài. Ở đời, ai là mật đường của bạn, ai là thạch tín của bạn? Mà bạn là mật đường của ai, là thạch tín của ai? Song cũng có người nói, thạch tín cũng ngọt, là độc ngọt, như vậy hẳn là minh tâm khắc cốt (khắc sâu vào trong lòng và xương cốt) hơn cả đường?
“Ngoan, Chu Khải Thâm ngoan nhé.”
————————————————
Trong thời gian này, không có lí do cần thiết thì Chu Khải Thâm sẽ không qua lại với Mạnh Duy Tất làm gì. Chẳng qua là người tới người lui trong cái vòng này rất nhiều, kể cả cao như núi dài như sông hay chỉ quen qua loa lấy lệ, thì Cố Hòa Bình đều đã cân nhắc chu đáo.
Cố Hòa Bình không giống, anh ta là người gốc Bắc Kinh, cho nên rất am hiểu con đường Mạnh Duy Tất phải đi. Nhà họ Mạnh cưng chiều đứa con trai lớn này, một người đàn ông lớn lên trong cơm ngon áo đẹp thì ít nhiều cũng có chút tính nết kiêu ngạo. Cho dù mấy năm qua Mạnh Duy Tất đã kiềm chế tới là tốt, nhưng kiêu ngạo và sự tự tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-nien-hao-hop/2502752/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.